Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chắc chắn, nhất định và khắng định luôn”, Linh Lung tự tin nói: “Tên nhãi là anh số mệnh tốt, nếu như không có ly hỏa, dù anh có mạnh mẽ gấp trăm lần thì cũng không có khá năng thấy người đó”.

“Rốt cuộc là ai?”, Trần Đức cực kỳ tò mò.

Linh Lung tiếp tục vòng vo: “Lát nữa anh sẽ biết”.

Trần Đức đến phía trước ngọn lứa, sau đó anh bước vào trong đó, đi tới trung tâm ngọn lửa!

Tiếp sau,

Anh trầm xuống!

Ước chừng nửa tiếng đồng hồ,

Chân anh mới có thế hạ xuống đất, đi tới ngọn lửa nơi sâu nhất!

Mà trước mặt anh,

“Đây là…”

Trần Đức kinh ngạc, lúc này trước mạt anh lại… lại có một cồ quan tài!

Quan tài bằng gô, có màu đó!

Mà nguồn gốc ngọn lửa, lại… lại là vì ba nén nhang ở phía trên quan tài!

“Mẹ kiếp!”

Dù Trần Đức có bình tĩnh, có kiến thức sâu rộng cũng cảm thấy vô cùng vô cùng chấn động và sợ hãi!

Ba nén nhang,

Không biết chế tạo từ nguyên liệu gì, cao chừng bằng một người, ngọn lửa bừng cháy phóng lên trời, biến hình thành một ngọn lửa lớn!

Nếu như không phái chính mầt nhìn thấy thì ai dám tin? Ai dám tường tượng?

Thật sự không thế tưởng tượng nối,

Nhưng sự thật chính là như vậy!

“Linh Lung, có cần dọn ba nén nhang này không?”, Trần Đức trông mà thấy thích, nếu như vào thời khẳc quan trọng trong đại chiến, sử dụng ba nén nhang, dù là Thần Vương cũng không dám lại gần ấy chứ?

“Còn nữa, trong quan tài này chính là người mà cô nói?”

“Đúng!’

Linh Lung gật đầu, trong giọng nói mang theo chút thương hại và đau buồn: “Người trong đó, ở Đại Thiên Thế Giới được gọi là Hỏa Thánh…”

“Ông ấy cũng là Tam gia gia của ông nội tôi, là tồn tại được ghi chép trong sách của tộc tôi, trong sách ghi râng ông ấy gặp đại hạn, muốn tìm chỗ chôn, tự mai táng mình”.

Nói xong,

Linh Lung xuất hiện từ trong thức hải Trần Đức giống như u linh, cô ta đến bên quan quách, cung kính hành lễ:

“Tam tổ, không ngờ ông sẽ đến nơi này”.

Trong ánh mắt của Linh Lung lóe lên vẻ kinh ngạc mừng rõ, bất ngờ và hoài niệm.

Trần Đức đứng ớ một bên, không quấy rầy Linh Lung.

Anh thật không ngờ trong cổ quan tài này sẽ là ông nội cúa bố Linh Lung, nhưng mạc dù bất ngờ nhưng cũng thấy hợp tình hợp lý,

Nếu không, Linh Lung cũng sẽ không nhìn thấy

hồ Thiên Hỏa, có thế cảm nhận được nơi này có người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK