Linh Lung giải thích: ’Mỗi một võ giả đều có tư chất khác nhau, cùng là một cảnh giới, nhưng lại có thể đạt tới sức chiến đấu khác nhau. Nhưng… người
xưa phân chia mỗi một cảnh giới ra cũng không phải là chẳng có lý do của nó. Bởi vì, mổi cái cảnh giới đều có một giới hạn, một đỉnh phong!”
“Theo lý thuyết thì cực hạn trong mòi cảnh giới chính là tu luyện mỗi một cái tế bào, huyệt vị, thần kinh đến cùng cực, đến đỉnh phong”.
“Điều này… có thể thật Ư?”
Trần Đức có chút kinh ngạc.
Lúc trước, khi Sửu gia truyền y thuật cho anh thì thường nói một câu: Y võ thông nhau!
Chỉ khi hiếu biết mỗi một bộ phận trong cơ thế mới có thế phát huy đến mức tận cùng.
Nhưng, lại có mấy ai có thế làm được?
Càng trở thành võ giả càng lâu, Trần Đức càng cảm thấy cơ thể phức tạp. Mỗi một bộ phận đều có vô số sợi dây thần kinh. Dù lè một sợi tóc trên đầu cũng có vô vàn hoa văn, mao mạch!
“Với người khác thì đúng là rất khó, nhưng với anh th) cũng không phải không có khả năng”.
Linh Lung nói: “Bình thường thì võ giả, hồn tu hay võ tu đều phái chú trọng một cái mới làm nên thành tựu. Thế nên, dù là loại yêu nghiệt như Bàn
Khai cũng không thể nào đạt tới Cực Cảnh. Mà anh, hồn võ song tu nên rất có thể làm được”.
“Có điều… Trước mât cho dù là Đại Thiên Thế Giới cũng chưa có ai từng đạt tới Cực Cảnh. Cực Cảnh chính là một thứ chỉ có ở trên lý thuyết, nếu anh có thể đạt tới thật thì tuyệt đối là có một không hai!”
“Thế hả? Vậy tôi lại càng muốn thử xem!”
Trong con ngươi của Trần Đức chợt lóe sáng.
Giờ, anh đã có khả năng chiến đấu với Thần Vương tầng bốn. Nếu đạt tới Cực cảnh thì sức chiến đấu phải mạnh tới mức nào? Trần Đức quả thật rất là mong đợi!
“Được rồi, đừng nghĩ nhiều quá, tôi cũng chí thuận miệng nói thôi, Cực Cảnh nào có dễ dàng như vậy? Đi tiếp đi, sâu trong núi Vạn Long còn có rất nhiều bảo tàng đó”, Linh Lung nói.
“Được!”
Trần Đức bình tĩnh lại rồi tiếp tục đi về phía trước!
Trên đường đi, anh đã gặt hái được rất nhiều.
Núi Vạn Long thật sự rất nguyên thủy, vô số núi non và bào tàng giống như là thiếu nữ trong trâng chưa bao giờ trải sự đời chờ người đến hái.
Dọc đường, Trần Đức đã đạt được hơn trăm gốc linh dược ngàn năm, hơn 1 triệu kg linh thạch, 130 ngàn kg Tử Linh Thạch, thu hoạch dồi dào!
Song, trước mắt thì mấy thứ này đều không có tác dụng gì với Trần Đức. Anh đã đến Thần Tôn đỉnh phong, dù là linh khí trong 100 ngàn kg Tử Linh Thạch cũng chỉ như muối bỏ biến.