Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kích Định Thiên trong tay đốt cháy thành ngọn lửa hừng hực, nguyên khí trong cơ thế giống như sóng biến sỏi trào, cuồn cuộn, đâm vào trong lưới lớn như một con thú bị nhốt.

Thời gian của anh không còn nhiều, phải xông ra!

Nhưng,

Lại lực bất tòng tâm!

Nhưng anh chưa từng nghĩ sẽ từ bỏ, hết lần này đến lần khác va chạm, hết lần này đến lần khác gầm thét, trong chu vi vạn dặm cũng truyền ra tiếng gầm thét của anh, ầm ầm vang dội.

‘Từ bỏ đi, hắc hắc, thằng nhãi, mày có thế chống lại được nhà họ Trần sao?”, một trưởng lão châm biếm cười lạnh, giống như nhìn vào súc sinh, trong ánh mẵt không có một chút thương hại.

“Cần gì phải chịu khổ chứ? Quỳ xuống, dập đầu nhận sai, cầu xin tộc trường, có thế tộc trường sẽ mềm lòng, sẽ bỏ qua cho Vản Tiêu Giới thì sao?”, một lão giả khác nói, quan hệ giữa ỏng ta và Trần Hành Giả không tệ, từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói Trần Hành Giả chính là tâm phúc của ông ta, chỉ là tình hình hiện giờ ông ta không có cách nào giúp đỡ, thứ duy nhất có thể làm là hy vọng Trần Đức nhượng bộ, có lẽ chỉ có như vậy Vân Tiêu Giới mới có 0.00001 % cơ hội sống sót.

Dù sao thì.

Mặt mũi nhà họ Trần không cho phép bất kỳ ai làm nhục!

Từ khoảnh khâc Trần Đức giết chết Trần Nguyên Vũ trước mắt Trần Phong Hành, anh đã bị định đoạt phải trả một cái giá thật lớn!

Không dám giết anh, vậy thì tru diệt trái tim anh!

Nếu không, thân là một trong chín thế gia viễn cổ lớn, mặt mũi uy nghiêm ở đâu nữa? Nhà họ Trần không phải ai cũng có thế xâm phạm, tộc trướng nhà họ Trần càng không phải là người mà ai cũng có thế coi thường!

“Mềm lòng? Ha ha…”, Trần Phong Hành nói hờ hững, ông ta ở tuổi này có gì mà chưa từng thấy qua? Hai chữ mềm lòng đã biến mất trong từ điến cuộc đời ỏng ta từ lâu rồi, ỏng ta lạnh lùng nói: “Đừng nói là quỳ, dù tự vần trước mặt tôi, Vân Tiêu Giới cũng sẽ bị hủy diệt”.

Bảy vị cường giả cấp cao đứng ngoài lưới lớn,

Giống như nhìn tên hề, nhìn Trần Đức đụng tới đụng lui ở bên trong.

Ngoại giới,

Mười tỷ võ giả xem cuộc chiến cũng chấn động, trong số bọn họ có 99% người chưa từng nhìn thấy cường giả cấp cao nhà họ Trần xuất hiện, hôm nay gặp mặt rồi, thật sự đã lĩnh hội được sự mạnh mẽ của nhà họ Trần, lĩnh hội sự khủng khiếp của một thế gia viền cố.

Cùng lúc cảm thấy đáng tiếc cho Trần Đức thì cũng cảm thấy anh rất ngu.

Nếu như không giết Trần Nguyên Vũ,

Thì sẽ không có chuyện gì?

Cần gì phải chịu khổ như vậy?

“Ầm ầm ầm!”

Trần Đức vẩn còn đang va chạm, tốc độ cực kỳ nhanh, mổỉ một giây đều có thế đánh đến cả trăm ngàn lần.

Nhưng,

Cuối cùng vẫn vô dụng.

Dần dần,

Thần thức của anh ngày càng mơ hồ, cũng sắp tuyệt vọng rồi, anh chưa bao giờ nản chí như vậy, cảm giác tuyệt vọng không nhìn thấy một chút hy vọng, nhưng từ đầu đến cuối anh vẫn không hề có ý muốn từ bỏ.

Chỉ là,

Quá gian nan!

Tấm lưới lớn vô cùng bền bỉ.

Anh giống như cá mắc trong lưới lớn, cho dù cố gắng giãy giụa thế nào cũng không nhìn thấy hy vọng có thế rời đi

“Cứ như vậy sao?” Một lúc sau.

Trần Đức dừng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK