Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hàn Tùng, cậu phải học hỏi ông nội cậu đi. Giờ Hàn Thái đã chết, sau này nhà họ Hàn sớm muộn gì cũng rớt xuống vai cậu thôi, cơn giận cỏn con ấy cũng không nhịn được thì sao mà coi được?”

Giang đại sư ra vẻ người lớn nói: “Nào, uống một ly đi, chúng ta vừa uống rượu vừa xem tên hề kia có qua được cửa bên ngoài không. Để xem rốt cuộc thì cậu ta có thực lực như thế nào”.

“Đại sư dạy rất đúng, cháu sẽ nghe theo lời người, để cháu tự phạt một ly!”, Hàn Tùng đứng dậy, uống cạn ly rượu trắng trong tay, trên mặt đã có hơi say.

“Sư phụ nói đúng, nếu ngay cả cửa bên ngoài mà tên nhóc kia cũng không qua được thì cũng chẳng cần chúng ta ra tay”, Tống Bình cười nói: “Hơn 100 người kia cũng khá mạnh, chắc mạnh nhất cũng phải là võ giả cấp ba ấy nhỉ?”

“Đúng vậy, bọn họ đều được xem là người của nhà họ Hàn, bình thường rất ít khi tụ tập lại cùng nhau, cũng ít khi đi ra ngoài”, Hàn Vân Sơn nói: “Vì một thằng nhóc mà làm rầm rộ như này, cũng không biết có đáng hay không”.

Đồng thời lúc này.

ở giữa trang viên.

Đối mặt với hơn một trăm võ giả.

Trần Đức mỉm cười.

Những người này quả thực không tệ, chỉ có điều với thực lực hiện tại của bọn họ thì e là ngay cả lúc anh từng là Binh Vương thì bọn họ cũng không thể đánh lại anh, chuyện giải quyết bọn họ cực kỳ

đơn giản, cũng rất dễ dàng.

Ánh mắt Trần Đức lạnh lùng quét một lượt đám người trước mặt: “Tôi không muốn nói nhảm, cũng không muốn giết những người không liên quan đến nhà họ Hàn. Sống hay chết là do các người tự lựa chọn!”

“Giết!”

Câu trả lời đáp lại Trần Đức chỉ có một từ.

Cũng không biết ai đã nói ra từ này.

Ánh mắt âm u, dữ tợn, tràn đầy tham vọng.

“Rầm!”

“Rầm!”

Ngay lập tức, hơn một trăm người lần lượt giơ vũ khí lên, không có ngoại lệ, trên tay ai nấy cũng đều là kim loại sáng chói mắt, mỗi người một loại, dao dài sắc bén, lưỡi dao run lên, phát ra từng đợt chấn động dị thường.

Không một ai lùi bước, trong mắt bọn họ lóe lên vẻ hưng phấn, sự hưng phấn khi sắp giết người, trong mắt bọn họ, một mình Trần Đức có thể mạnh đến mức nào? Đối mặt với bọn họ, chẳng qua cũng chỉ là con dê con cừu mặc sức bị bọn họ tàn sát mà thôi!

Hàn Vân Sơn nói rồi!

Cắt đứt một ngón tay của Trần Đức thì sẽ được thưởng một triệu!

Một cánh tay, năm triệu!

Một chân, tám triệu!

Tai, mũi, mắt, tim, gan, ruột, dạ dày… mỗi bộ phận đều được ghi rõ giá tiền, bất kể lấy bộ phận nào cũng đều có thế nhận được phần thưởng hậu hĩnh.

Đặc biệt là đầu của Trần Đức, ai chặt được đầu của anh thì sẽ được thưởng một trăm triệu!

Phần thưởng hậu hĩnh như vậy, đối với đám võ giả trong thế gian này mà nói, ai nghe cũng đều sẽ nổi lòng tham, sẽ vì số tiền này mà liều mạng!

Hơn nữa bọn họ còn là tử sĩ của nhà họ Hàn!

Trong mắt bọn họ, Trần Bát Hoang giống như một ngọn núi vàng đang chờ được khai quật và thu hoạch!

Dường như bọn họ đã nhìn thấy cảnh tượng người trước mắt bị phân thành từng mảnh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK