Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Yêu Thông Thần Pháp’ là năm đó chủ nhân ồng lão sáng chế, chỉ là để kìm hãm ồng lão, khiến ông lão không ngông cuồng, vốn dĩ chủ nhân chết rồi, cuối cùng ông lão có thể tự do, bây giờ tốt rồi, lại bị gài bây.

“Đừng mà, lão Yêu Hoàng!”

Trong lòng Trần Đức mừng như điên, Thiên Yêu Thông Thần Pháp’ quá thật quá hữu dụng, vượt quá tướng tượng và dự liệu của anh!

Lão Yêu Hoàng có thực lực gì? ừm, anh không

biết.

Nhưng ông lão đã sống năm trăm ngàn năm, có thể kém cỏi sao?

Bất cứ lúc nào cũng sử dụng thực lực của ông lão!

Thật là vui!

Trần Đức cũng sắp kích động đến nhảy cẫng lên, ngay cả Linh Lung cũng chúc mừng anh trong âm thầm.

Nhưng, ngoài mặt anh vẫn là dáng vẻ đau lòng ôm đầu:

“Lão Yêu Hoàng, Trần Bát Hoang tôi là ai chứ, là người tham lam chiếm lợi ích sao?”

“Từ nhỏ tôi chính là đội viên ưu tú trong trường học đó, làm không ít việc như đỡ bà lão qua đường, v.v… Lão Yêu Hoàng ông bị nhốt ở đây lâu như vậy,

sao tôi có thể thấy chết mà không cứu, cho dù chết, hôm nay tôi cũng phải cứu ông!”

“Xin hãy ghi nhớ, tôi cứu ông, tuyệt đối không phải là vì ‘Thiên Yêu Thông Thần Pháp’, mà là vì chính nghĩa!”

Lão Yêu Hoàng:”

“Cậu nói thêm mấy câu nữa, lão hú không cho cậu Thiên Yêu Thông Thần Pháp đâu”.

“Khụ!”

Trần Đức vội vàng dừng lời: ‘Tiếu tử đa tạ lão Yêu Hoàng ban pháp này cho!”

LỜI vừa dứt,

Một tràng ánh sáng nhàn nhạt lóe lên, chỉ nhìn thấy trong hư không xuất hiện từng hàng từng hàng hình vẽ, chữ viết, ký hiệu.

Thiên Yêu Thông Thần Pháp!

Rất nhanh, Trần Đức liền ghi nhớ, ngay lập tức bắt đầu tu luyện.

“Tu luyện Thiên Yêu Thông Thần Pháp’ cần một chút thời gian, có cái gì không biết, cậu cứ hỏi tôi”.

Đã chờ đợi ba trăm ngàn năm rồi, lão Yêu Hoàng đương nhiên không thèm để ý đợi bao lâu, chỉ cần Trần Đức không đi, cái gì cũng dề nói.

“Được!”

Trần Đức không ngừng tu hành và luyện tập, ‘Thiên Yêu Thông Thần Pháp’ đúng là một bộ thần thông, võ kỹ cực kỳ huyền diệu.

Ước chừng một tháng, Trần Đức mới hoàn toàn nắm giữ.

Một tháng sau, anh mớ mẳt, đúng dậy, lại một lần nữa cảm ơn Thiên Yêu Hoàng.

“Không hố danh là người có Thiên Tâm Ấn Ký, chỉ một tháng liền học được”.

Trong lòng lão Yêu Hoàng thầm kinh hãi, nảm đó chủ nhân dù tự nghĩ ra pháp này, hoàn toàn nắm giữ, thành thục pháp này cũng cần khoảng nửa năm.

Mà tên nhóc trước mặt lại chỉ cần một tháng!

Nhưng rất nhanh, lão Yêu Hoàng liền thu lại kinh ngạc, bây giờ không phải lúc kinh ngạc, ông lão ôm theo kích động, chờ đợi, gấp gáp nói: “Tên nhóc, bây giờ cậu xác định tôi không ra tay với cậu rồi, có

thế tien thêm may bước được chưa?”

Thiên Yêu Hoàng đã không thế chờ đợi được nữa, mặc dù nói đã chờ đợi hai trăm ngàn năm, nhưng chờ càng lâu, lúc đối mặt với kết quả thì lại càng khấn trương, càng kích động.

Nếu nhưTrần Bát Hoang thật sự không có Thiên Tâm Ấn Ký, ông lão lại rơi vào chờ đợi vô tận, cho nên ông lão không dám chậm trệ chút nào:

“Nhanh nào, tên nhãi, còn đứng ngây ra đó làm gì, chẳng lẽ cậu còn lo lấng tôi giết cậu?”

“Lão Yêu Hoàng, tới ngay đây, đừng nóng”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK