Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bố, đó chính là Trần Bát Hoang mà con từng kế”, Vân Tịch Dao trả lời: “Cũng là người được đồn ầm lên sau vụ Thiên Tự Các”.

‘Hả?

Nghe tới đó, Vân Diệp thoáng sững người, ánh mắt lại đầy thâm sâu khó dò nhìn Trần Đức thêm vài lần.

Chuyện ớ Thiên Tự Các đã ầm ĩ khắp thành Bồng Lai, mọi người trên đảo Định Thiên đều nghe được một hai điều, mà trong lời đồn đó, tất nhiên không thế thiếu ba chữ Trần Bát Hoang.

Vân Diệp cử tưởng Trần Bát Hoang sẽ là một cao thủ.

Nào ngờ anh chí là một võ giả cố Bản, thế thì hơi yếu quá rồi đó? Sao lại tìm được đường sống sót giữa rất nhiều cao thủ Thiên Tự Các?

Vân Diệp liên tục đặt câu hỏi, thật sự không thế nhận ra được sự đặc biệt ở thanh niên kia, bèn chuyển mắt sang ông lão bên cạnh, ân cần nói: “Cát lão, ông cảm thấy nhóc con kia có gì đặc biệt không?”

Cát lão, Cát Phong Hành.

Là nhân vật cấp bậc trưởng lão ở học cung Đạo Vận.

Thân phận rất cao, thực lực cũng rất mạnh, không hề nói quá lên một chút nào, trong số những người đang ngồi đây thì ông ta là mạnh nhất, một cái tát là đủ đế phá hủy cả đảo Định Thiên, cũng không phải là chuyện không tưởng.

Không sai.

Bời vì ông ta đang ở cấp Đạo!

Sau cấp Thiên mới tới cấp Đạo.

Cấp Thiên bao gồm Khai Thiên, Đạp Thiên, Đăng Thiên, Lăng Thiên.

Cấp Đạo thì có cảnh giới Nhân Đạo, Thiên Đạo, Vạn Đạo!

*Cập nhật chương mới nhất tại tamlinh247.com.vn

Cấp Thiên được chia thành những cảnh giới nhỏ như nhất giai, nhị giai, tam giai. Mà cảnh giới nhỏ của cấp Đạo sẽ chi thành cửu trọng thiên. Có nghĩa là ờ cảnh giới Nhân Đạo, Thiên Đạo, Vạn Đạo, mỗi lần đột phá một cảnh giới nhỏ đều rất khó khăn, như vượt qua cả một tầng trời!

Còn Cát Phong Hành,

Chính là nhân vật lớn Thiên Đạo Tứ Trùng Thiên!

Ánh mât của ông ta đương nhiên sâc bén, Vân Diệp có 100% tin tưởng ông ta, vì vậy khiêm tốn thính giáo.

Cát Phong Hành nhìn một lúc, cười lắc đầu: “Tôi già mắt mờ, không nhìn thấy gì”.

“Ha ha, thầy giáo, thầy cứ nói hắn bình thường không có gì lạ, không đặc biệt gì cũng không phải tốt”, bên cạnh lão giả, một người đàn ông trẻ tuổi khóe miệng nhếch lên nụ cười: “Danh tiếng lớn hơn thực tế, loại người này ở Đại Thiên Thế Giới còn thiếu sao?”

Hắn ta là đệ tử của Cát Phong Hành, tên là Sớ Hiên.

8:51

Sau lưng sở Hiên cũng có một người đàn ông đang đứng, gã là nô bộc của Sở Hiên, sở Xà.

Gã vốn không phải họ sở, sau khi đi theo Sở Hiên thì đối họ, trên người cũng mặc quần áo hoa văn đạo vận, nhưng hình vẽ nhạt hơn so với Cát Phong Hành và Sở Hiên.

“Chủ nhân nói rất đúng, mặc dù tên nhãi đó rất trẻ tuổi, nhưng ở Đại Thiên Thế Giới, trẻ tuổi không tính là năng lực gì, cảnh giới mới là duy nhất, cảnh giới Cố Bản dù đặc biệt thì có thế đặc biệt đến đâu”, Sở Xà nói: “Có tiếng mà khỏng có miếng mà thôi”.

“Có lẽ vậy…” Vân Diệp gật đầu, trọng lượng của học cung Đạo Vận trong lòng ông ta rất nặng, nghe thấy ba người đánh giá Trần Bát Hoang, ông ta nói với Vân Tịch Dao: “Lần này thì thôi, sau khỉ ngày hội kết thúc, không được qua lại với người ta nữa, biết chưa?”

Đôi môi đỏ mọng của Vản Tịch Dao khẽ mím, nhưng không chờ cô ta mở miệng, sở Hiên trực tiếp nhìn chằm chằm vào cô ta, chõ miệng vào nói: “Cô Vân, chuyện tiếp theo chắc không cần cô đích thân đi lo liệu chứ? Nào, ngồi xuống bên này, cùng xem kịch với chúng tôi, xem bọn họ luận đạo”.

Dù là ai cũng có thế nhìn ra, trong ánh mắt của sở Hiên lộ ra vẻ mờ ám không chút che giấu.

Bên cạnh,

Hạ Lương Xuyên cũng đã nhìn ra, nhưng hắn ta cũng không dám có chút bất mãn.

Hắn ta không chọc nối học cung Đạo Vận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK