Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đánh cược Trần Bát Hoang có thế thắng!

Dừng một chút, Tổ Trường Không nói tiếp: “Cậu và tôi vốn không thù không oán, tôi cũng chưa từng muốn giết cậu, thậm chí còn muốn làm bạn với cậu, tại sao phải đi?”

“Muốn làm bạn với tôi?”

Trần Đức hài hước nói: “Ngồi trên thuyền chiến của kẻ địch, đây là cách mà ông muốn làm bạn với tỏi?”

“Cậu Trần”.

Tổ Trường Không thở dài: “Là người đứng đầu bốn gia tộc lớn, có lúc tôi không có lựa chọn nào khác, tuy tỏi ở đây, nhưng không gây tổn hại gì cho người của hoàng triều Vô Cương”.

“Ồ, vậy ư?”

Trần Đức nối hứng nhìn sang ông ta.

“Đúng thế!”

Tố Trường Không nói chắc như đinh đóng cột.

Trân Đức nhìn Tổ Trường Không, Tố Trường Không cũng nhìn Trần Đức, hai người nhìn nhau

trong thời gian ba đến năm hơi thở, Trần Đức đột nhiên cười, anh nhìn ra Tố Trường Không không nói dối, cường giả như ông ta, không cần thiết phải nói dối.

“Ngồi xuống cùng uống rượu không?”

Trần Đức hỏi.

‘Thực không dám giấu, cậu Trần, tồi cũng muốn ngồi uống rượu thỏa thích với cậu, chỉ là…”

Trên khuôn mặt Tổ Trường Không hiện lên vẻ lo lắng: “Chỉ là, lúc này e rằng không ốn”.

“Tại sao?”

Trần Đức vẫn bình tĩnh như thường, không ngừng uống rượu, trong thời gian ngắn, đã uống mấy chục lần.

“Bởi vì lúc như này, cậu nẻn rời đi, đưa theo người thân, bạn bè, huynh đệ của cậu rời khỏi Vân Tiêu Giới, đi càng xa càng tốt, chứ không phải ở đây uống rượu”.

TỔ Trường Không nói: “Cậu biết lúc này ba người họ đi đâu không?”

‘Không biết”.

Trần Đức lắc đầu.

Anh thực sự không biết, cũng không muốn biết, thả họ đi, chỉ có một nguyên nhân.

Anh muốn rửa máu ba gia tộc!

Bao gồm cả chỗ dựa của họ, con át chủ bài của họ, không sót một ai!

Buộc phải dùng thi thể của họ để tế lễ cho các chiến sĩ hoàng triều Vô Cương.

Báo thù cho các tướng sĩ đã hy sinh đó!

“Lúc này, chắc chắn họ đã đến Vân Tiẽu Sơn, đi gặp Lang Thương, người canh giữ Vân Tiêu Giới”.

TỐ Trường Không nói: “Hôm đó, ở khu cấm Tây Hải, chính Lang Thương đã nhốt cậu, đế cậu không thể ra ngoài”.

“Ba tháng trước, Lang Thương đã là cường giả cấp Thánh Tổ, còn mạnh hơn Huyết Đồ, một tháng trước, ông ta lại đột phá, đụng phải ông ta, cậu Trần, cậu… e rằng thắng thua khó đoán”.

Hố gọi Lang Thương, cần bốn gia tộc hợp lực, hiện giờ, TỐ Trường Không không tham gia, vậy thì, bọn họ chỉ có thế đích thân đến Vân Tiêu Sơn mời

ông ta.

Vừa đi vừa về, chỉ cần nửa canh giờ!

“Cho nên, cậu Trần, tôi cho rằng, bây giờ cậu nên lập tức rời khỏi Vân Tiêu Giới, đến thế giới Đại Thiên, hoặc là đến nơi nào khác, gần giống như Vân Tiêu Giới, đợi sau khi đủ mạnh thì quay về!”

Sở dĩ Tố Trường Khỏng ở lại, không phải vì Trần Đức mạnh, mà vì tiềm lực to lớn của anh!

Hơn hai mươi tuổi đã là Thánh Nhân đỉnh phong!

Nhìn khắp Vân Tiêu Giới, ai có thế đạt được?

Không nói sau này có ai sánh bằng hay không, nhưng chắc chắn là trước nay chưa từng có!

Chỉ cần cho anh thời gian, một trăm phần trăm có thể vượt xa Lang Thương, đứng đầu Vân Tiêu, trở thành kẻ mạnh nhất!

“Lang Thương ư?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK