Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

‘Cỏ chủ, cô tìm chúng tôi hả?’

Đi tới chỗ Lâm Tử Huyên, La Văn Sơn cung kính hỏi.

Lâm Tư Huyên xinh xắn ưa nhìn, mặc váy dài, thản nhiên nhìn Trần Đức: “Sắp đến vực Thiếm Điện rồi, nơi đó cao thủ như mây, với thực lực của cả nhóm chúng tôi, thật sự không nên mang theo một người ngoài, đưa anh đến nơi này đã là tốt bụng lắm rồi”.

Người ngoài mà Lâm Tư Huyên nói tất nhiên là Trần Đức!

Khi anh gia nhập vào đội ngũ này đã nói mình là một tu sĩ cảnh giới Đại Năng, vì quá yếu nên cần tìm một đội ngũ đế nương tựa, còn lấy ra thêm mấy viên đan dược thì Lâm Tử Huyên mới đồng ý.

Có thể thấy, đến gần vực Thẩm Điện rồi, Lâm Tử Huyên lại muốn đuổi người.

“Cô chủ, tôi cảm thấy tính tình thằng nhóc họ Trần này không tệ, chi bằng… Chúng ta chờ thêm một lúc nữa đi?”

Trần Đức còn chưa nói gì, La Văn Sơn đã lên tiếng trước: “Chỉ cần chúng ta hành động khẽ khàng một chút, ắt hẳn sẽ không sao”.

Một đường đi tới đây, tuy chỉ tiếp xúc với nhau

vài giờ, nhưng thông qua cuộc trò chuyên, tìm hiểu, thì La Văn Sơn đã thấy Trần Đức không tệ, hơn nữa chỉ mới hơn hai mươi tuổi đã đạt tới cảnh giới Đại Năng cũng khá lắm rồi, sau này chắc chắn sẽ có thành cỏng lớn, đáng để quen biết, giữ quan hệ!

Vẻ mặt Lâm Tử Huyên vẫn không hề thay đổi, cực kỳ bình tĩnh.

Thế nhưng.

Bên cạnh thú cưỡi của cô ta, có một ông lão đã đứng đó nhíu mày, ánh mắt lóe lên vẻ khó chịu: “La Văn Sơn, cô chủ nói thế mà ông vẫn không chịu hiếu hả? Một người hầu khác họ mà cũng muốn ý kiến ý cò với cô chủ ư?”

“Hừ”.

Ông lão hừ lạnh, dừng một lát, nói: “Nể tình ông đến nhà họ Lâm tôi hơn năm mươi năm, tỏi mới nói cho ỏng biết, cô chủ khỏng thích đông người, lại càng không thích có người ngoài, hiểu chưa?”

La Văn Sơn sửng sốt.

Người lên tiếng chính là chú của Lâm Tử Huyên, Lâm Đông Nhạc, tuy thực lực khỏng bao nhiêu, nhưng thân phận lại cao, có tiếng nói ở một mức độ nhất định.

Mà La Văn Sơn, theo lời Lâm Đông Nhạc nói, thì ông ta chỉ là một người hầu khác họ mà thôi!

Tuy ông ta đã theo Lâm Tử Huyên mười năm, có thể lên tiếng vài câu, nhưng vào thời khắc quan trọng thì người hầu vần là người hầu, khác họ vẫn là khác họ!

Hiển nhiên.

Lâm Đông Nhạc, Lảm Tử Huyên đều quyết tâm muốn đuổi Trần Đức đi, ông ta không thể thay đổi suy nghĩ của hai người.

La Văn Sơn quay sang Trần Đức, vẻ mặt áy náy nói: “Nhóc Trần…”

“Chú La, chú không cần phải nói nữa”.

Trần Đức mỉm cười, mục đích khỉ gia nhập vào đội ngũ này đã hoàn thành, thậm chí còn có được Thiên Cơ Thuật, với anh mà nói đã là thu hoạch không tệ rồi, với anh mà nói thì rời đi cũng không sao cả.

Xoay người, Trần Đức tìm được một tảng đá không lớn không nhỏ, đầu ngón tay khẽ nhạm nhẹ vào tảng đá, đặt thần thức vào trong đó rồi giao cho La Văn Sơn:

“Chú La, cảm ơn chú đã quan tâm chăm sóc tôi suốt đường đi, Trần Đức tỏi nợ chú một ân tình, viên bùa đá này cho chú, sau này nếu gặp phải nguy hiếm gì, hoặc có việc gì cần tôi giúp thì cứ bóp nát

nó, tôi sẽ chạy tới ngay”.

“Cái này… cảm ơn cậu nhé, nhóc Trần”.

La Văn Sơn do dự một lát rồi vẫn nhận lấy, tuy rằng ông ta khõng nghĩ một tu sĩ Đại Năng có thế giúp gì cho họ, nhưng dù sao đó cũng là tấm lòng của Trần Đức.

“Ha ha… Một tên cảnh giới Đại Năng mà cũng mặt dày tặng thứ đó, đúng là buồn cười”.

Đột nhiên, một giọng nói đầy mỉa mai, châm chọc vang lẻn, cách đó không xa là một người đàn ông trong bộ trường bào màu tím ánh vàng, mặt mũi khá là tuấn tú, cũng nữ tính âm u.

Sau lưng hẳn ta là bảy người, tất cả đều là nô bộc, hoặc người hầu.

Chỉ trong vài giây, hắn ta đã đứng trước mặt Lâm Tử Huyên, cười nói: ‘Tử Huyên, chú Lảm, lâu rồi không gặp”.

“Vương Mâu?”

Lâm Tử Huyên ngấn người, có thể thấy đó là người quen của cô ta, nhưng ánh mắt cô ta vẫn lóe lẻn chút khó chịu bực bội.

“Vương Mâu!’

Trông thấy Vương Mâu, Lâm Đông Nhạc lạnh lùng bỗng chốc hạ mình xuống thấp, trở nên hiền lành hơn nhiều: “Không ngờ cậu cũng tới đây, đúng lúc, hai nhà Vương và Lâm chúng ta có thế liên minh với nhau, cùng đến vực Thiểm Điện!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK