Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Bốp!”

Giây tiếp theo, giữa tiếng tát tai giòn tan vang vọng cả không trung, cơ thể Lương Khâu trực tiếp đập thẳng xuống đất!

Đầu nặng nề cắm xuống đất đập ra một cái hồ lớn, khói bụi nổi lên bốn phía!

Một trảo của hắn ta ngay cả vạt áo của Trần Đức cũng không đụng được,

Dưới ánh trăng,

Rõ ràng có thế thấy nửa khuôn mặt bên trái của Lương Khâu đều đã biến dạng, máu thịt lẫn lộn, sưng vù giống như con heo!

Đạm Đài Nguyệt, Mậu Danh cùng với mấy võ giả sau lưng đều sợ ngây người,

Chỉ một cái tát đã giải quyết được Lương Khâu?

Bọn họ… hình như đã xem thường Trần Bát Hoang?

Lương Khâu chính là Linh Căn kỳ trung kỳ, là người mạnh nhất trong ba người trẻ tuổi bọn họ!

Vậy mà…

Không gánh nổi một cái tát của Trần Bát Hoang?

Khóe miệng Mậu Danh giật giật, dường như cũng cảm nhận được cơn đau của cái tát kia.

Ánh mắt Đạm Đài Nguyệt biến ảo hết sức cổ quái,

Côn Luân Hư… từ lúc nào xuất hiện một người cường thế như vậy?

“Thanh Vũ, xong hết rồi, chúng ta đi thôi”, Trần Đức thu hồi nguyên liệu Phục Nhan Đan còn thừa, anh vẫn không thèm để ý đến Lương Khâu mà trực tiếp đứng dậy đạp vào mặt hắn ta!

Coi thường!

Vẻ coi thường không hề che giấu!

“Ách… được…”, Ưng Thanh Vũ có chút ngây ra, cô ta không ngờ Trần Đức lại bá đạo như vậy, cùng với sự kinh ngạc, cô ta đứng dậy đi theo Trần Đức, cũng giẫm lên mặt Lương Khâu.

“Đồ khốn kiếp, không ngờ mày lại lợi lại như vậy!”

“Thứ mày không ngờ còn nhiều lắm”, vẻ mặt và giọng điệu của Trần Đức không thay đổi, giống như giải quyết Lương Khâu là chuyện không đáng kể.

Trên thực tế,

Quả thật cũng là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.

Lương Khâu là người ngơ ngác nhất,

Hắn ta chóng mặt, trời đất quay cuồng,

Chỉ cảm thấy cả đầu nên vô cùng vô cùng nặng nề, các dây thần kinh, tế bào và bộ vị đều truyền đến cơn đau đớn khó mà chịu đựng nổi.

Đồng thời trong lòng hắn ta tràn đầy nghi ngờ,

Làm sao có thể?

Làm sao hắn ta có thể bị một chưởng đánh ngã?

Ngay cả Bộ Kinh Phong là người xuất sắc trong bảng xếp hạng thanh niên cũng không làm được điều này!

“Giết… giết hắn, các lão, giúp tôi giết hắn!”, Lương Khâu đầu chôn trong đất, cuối cùng từ trong choáng váng lấy lại tinh thần phát ra tiếng gầm nhẹ khàn khàn,

Không cần hắn ta nói,

Lão giả đi theo Lương Khâu ở sau lưng đám người Mậu Danh, Đạm Đài Nguyệt đã sớm tiến hành hành động, một trận linh khí cuồn cuộn xông ra, từ lão ta rút một cây giáo ba mũi từ sau lưng, không nói một câu, trực tiếp ra tay,

“Đoàng!”

Giáo ba mũi giống đâm rách không gian, sức mạnh cường đại khiến nơi này vang lên tiếng sấm chớp mưa bão xuyên qua màng nhĩ. Trong nháy mắt bầu trời đêm trở nên sáng ngời như ban ngày!

“Võ kỹ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK