Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sát khí này đã hóa thành vật chất, thành từng làn sóng cuổn về phía trước, cũng chỉ có Trần Đức cực kỳ yêu nghiệt, biến thái chịu được, nếu là tu sĩ cảnh giới Cố Bản khác ở đây, thì không thế chịu được.

“ừm, hiếu rồi”, Trần Đức khẽ nhướn mày.

Anh không nói dối, đúng là anh đã hiếu.

Nói thế nào nhỉ… sở Hiên thực sự rất mạnh, Lăng Thiên đỉnh phong, nếu thêm cả bộ cơ giáp trước đó, đã tiến vào cảnh giới Nhân Đạo.

Hơn hai trăm tuổi, có thế đạt đến chiến lực cảnh giới Nhân Đạo, đúng là đáng tự hào.

Còn Trần Đức chỉ là cảnh giới Cố Bản thỏi.

Chỉ luận riêng cảnh giới, thì kém hắn ta mười tám ngàn dặm!

Đáng tiếc, sở Hiên lại gặp phải Trần Đức, anh không phải võ giả bình thường, thực lực của anh, giờ đây không thế đo bằng cảnh giới nữa!

Có gì nói nấy, xét từ thực lực, chiến lực mà Sở Hiên thế hiện khỉ lấy kích Định Thiên.

Trần Đức vẫn có lòng tin chiến với hắn ta một trận, chênh lệch giữa hai người không lớn.

Huống hồ, anh còn có cách khác để giết chết Sở Hiên.

“Hiếu thì tốt, cho dù tôi tự trói hai tay, nhắm hai mắt, cũng có thế nghiền nát anh, nếu chết trong tay tôi, cũng là vinh hạnh với anh, danh hiệu của anh cũng sẽ vang khắp Tây Thần Châu”.

Sở Hiên cất giong u lạnh: “Nhưng… đáng tiếc, anh không có tư cách chết trong tay tôi, nếu không muốn chịu khố, không muốn sống không bằng chết thì tự kết liễu đi!”

Giọng điệu băng lạnh vang khắp bốn phía xung quanh, Vân Tịch Dao hơi run run, đôi mắt đỏ bừng, không đợi Trần Đức lẽn tiếng, cỏ ta lập tức đứng ra, xuất hiện trước người Trần Đức, đối diện với Sở Hiên: “Anh Sờ, Trần Bát Hoang là do tôi mờỉ đến đảo Định Thiên, xin anh hạ thủ lưu tình, nếu anh ta chết vì tôi, Tịch Dao… cũng tuyệt đối không sống một mình!”

‘Tịch Dao!”, mặt Vân Diệp biến sắc: “Mau quay lại!”

Vân Diệp rất lo lắng, Vân Tịch Dao làm vậy chẳng khác gì ngoan cố ngu dốt, rất có khả năng sẽ hại cả đảo Định Thiên!

Sở Hiên, Cát Phong Hành, sở Xà đều không phải loại vừa!

Vản Tịch Dao như khỏng nghe thấy, bóng dánh xinh đẹp đứng yên tại chỗ: “Anh Sở, cầu xin anh, đừng giết anh ta!”

Sở Hiên khẽ nheo đôi mắt, cầu xin?

Vân Tịch Dao, vì một con kiến mà lại dùng từ cầu xin?

Phải biết rằng, cô ta là thánh nữ đảo Định Thiên!

Luận thân phận, luận thực lực, thêm sự kiêu ngạo của cô ta, chữ “cầu xin”, quyết không thế được nói ra từ miệng cô ta.

Nhưng cô ta lại vì một Trần Bát Hoang mà cầu xin sở Hiên.

sở Hiên lại càng muốn giết Trần Bát Hoang, không hề đế ý đến Vản Tịch Dao, mà khóa chặt Trần Đức: “Trần Bát Hoang, nếu anh là đàn ông, thì đừng đế phụ nữ gánh tất cả thay anh, tôi chỉ có thế nói, cô ấy, không gánh nổi, còn sẽ liên lụy đến cả đảo Định Thiên!”

Uy hiếp!

Uy hiếp một cách trân trụi!

Sở Hiên rất thông mình, không thèm phí lời, trực tiếp lấy đảo Định Thiên ra uy hiếp Vân Tịch Dao lùi bước.

“Tịch Dao muội muội, mau quay lại!”, liền sau đó Hạ Lương Xuyên sốt ruột: “Vì một Trần Bát Hoang, có đáng không?”

“Tịch Dao, đừng có ngốc”, tỉm Vân Diệp đập loạn lên, lời của sở Hiên khiến ông ta càng thêm sợ hãi: “Con muốn hại bố, hại cả đảo Định Thiên sao?”

“Thánh nữ, mau quay lại đi, đừng hại chết chúng tỏi!”

“Thánh nữ, cỏ điên rồi à?”

Rất nhiều trướng lão, đệ tử nòng cốt cũng đều lẻn tiếng khuyên can, vô cùng lo lắng.

“Tịch Dao, nếu con cố chấp bảo vệ anh ta, bố sẽ chết trước mặt con!”, sắc mặt Vân Diệp u ám, ông ta không muốn trờ thành tội nhân của cả đảo Định Thiên, càng không muốn nhìn đảo Định Thiên bị hủy diệt, lớn tiếng quát: “Vì một tẻn phế vật, con muốn tận mắt thấy bố tự sát à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK