Chu Tử Hiên khẽ gật đầu, lúc này mọi người mới đứng thẳng lưng, sau đó, anh ta nhìn tình hình trong đại điện một vòng, cau mày, rồi lại hướng ánh nhìn sang ưng Chiếu.
Lúc này, trong Thiên Điện, duy chỉ có ưng Chiếu là ngồi yên vững vàng.
Theo như nghi lẻ cúa cố quốc Vô Cương, là Vương, gặp Hoàng Tử, đúng là không cần hành lề.
Không những không cần hành lễ, ngược lại là Hoàng tử phải hành lẻ.__________________________
“Chiếu Vương”, Chu Tử Hiên khẽ cúi người.
“Tử Hiên, cậu đến có việc gì?”, lúc này, ưng Chiếu vẫn luôn trầm mặc từ đầu đến cuối, cuối cùng chậm rãi lên tiếng, giọng nói thần nhiên vang vọng đại điện, giống như vị thần, vị vương thực sự!
Một luồng khí thế vô địch, cao ngạo lan khắp xung quanh.
“Truyền ý chỉ của Long Đế!”, Chu Tử Hiên đứng nghiêm, sau đó, trong tay xuất hiện một đạo thánh chí!
Thánh chỉ màu vàng như mặt trời được anh ta nắm trong tay.
Trong phút chốc, tất cả trưởng lão nhà họ Ưng, kế cả toàn bộ cường giả bên ngoài Thiên Điện đều khom lưng chín mươi độ, hoặc là quỳ một gối xuống đất!
Kể cả ưng Chiếu cũng đứng dậy, chậm rãi đi xuống từ trên đài cao.
Một đạo thánh chỉ, không ai dám coi thường! Thấy ý chỉ nhưthấy Long Đế!
Uy nghiêm Đế Vương hào hùng mênh mông, áp
chế khí thế cúa tất cả mọi người.
Đây chính là uy nghiêm của Long Đế, hoàng triều Vô Cương!
Mặc dù chưa từng đích thân đến, nhưng đối diện với con trai của ông ta, đối diện thánh chỉ của ông ta, vẫn không có ai dám không tỏn kính!
Kế cả Chiếu Vương cũng phải cúi đầu!
Trong đại điện, ý chỉ của Long Đế vừa được lấy ra, toàn bộ ba mươi ngàn đệ tử nhà họ ưng đều cúi đầu!
Không một ai dám nhìn thẳng vào thánh chỉ màu vàng!
“Đây là Long Đế ư, chỉ là một đạo thánh chỉ thôi…”, là đàn ông, ai mà không muốn như vậy? Kể cả Trần Đức không có mong mòi xa xỉ bao nhiêu với danh lợi, lúc này cũng như sóng trào dâng trong lòng.
Lúc anh chấn hãi, trong cơ thể, sức mạnh của Linh Lung cũng đang dần dần bao trùm chân tay xương cốt của anh, thương tích của anh lại hồi phục với tốc độ kinh người.
Chu Tử Hiên ngẩng đầu ưỡn ngực, Hoàng tử uy nghi, không còn nghi ngờ gì, chậm rãi mở thánh chỉ
trong tay, khẽ hắng giọng, lớn tiếng nói:
“Long Đế chiếu thư, viết: Nay có Bát Hoang, thiên chi kiêu tử, mạng của hắn, trầm bảo vệ!”
Trâm báo vệ!
Ba chữ, kể cả được đọc ra từ miệng của Chu Tử Hiên cũng rất bá đạo như sấm sét, chui vào trong tai, trong đầu của mỗi một người!
Khiến tất cả mọi người vô cùng ngạc nhiên, kể cả Trần Đức.
“Xem ra, chắc hắn là tác dụng của Thái Thanh Thần Đan”, suy nghĩ một chút, ánh mât đầo lướt qua ba người Tô Trung Dương, Diệp Lề Cuồng, Phó Vĩnh Sinh, Trần Đức lập tức nghĩ đến viên đan dược được giữ trong Đan Môn.
Cũng chỉ có viên đan dược đó mới có thể khiến Long Đế chú ý phải không?
Thái Thanh Thần Đan, đó là đan dược thiên giai cấp cao, trong cả Đan Môn, người luyện đan mạnh nhất như Phó Vĩnh Sinh cũng chỉ có thể luyện ra đan dược thiên giai cấp thấp!
Nhưng một khi có người có con mắt nhận ra, thì sẽ lập tức có người chú ý đến anh.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao ban đầu anh đế lại Thái Thanh Thần Đan.
“Chiếu Vương, tiếp chỉ!” Chu Tử Hiên tuyên đọc xong, cuộn thánh chỉ lại, giơ lên cao đợi Chiếu Vương tiến lên trước.
Chiếu Vương ngẩng đầu, vẻ mặt cực kỳ do dự.