Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sau này ở Vân Tiêu Giới lâu rồi cậu cũng sẽ thấy được những sự kiện lớn hơn nữa, năm đó khi Long Đế của cổ quốc Vô Cương đăng cơ, hàng tỷ người tập trung về Hoàng Đô, đó mới là sự kiện lớn”.

“Hàng tỷ người?”, Đoạn Nguyên trợn trừng hai mắt, không dám tưởng tượng, trăm ngàn người tập trung ở đây đã biến nó thành biến người rồi, hàng tỷ võ giả tụ tập lại, đó sẽ là cái biến lớn thế nào nữa, chắc là đại dương rồi nhỉ?

“Không sai, trước đó tôi từng nói với các cậu rồi, đến Vân Tiêu Giới thì phải nhìn mọi thứ theo góc nhìn của người Vân Tiêu Giới”, Trịnh Lâm Phong cười nói.

“Trưởng lão, sao lại không thấy tông chủ đâu vậy?”, Diệp Vô Song hỏi.

Hiện tại.

Trịnh Lâm Phong không còn là tông chủ nên ba người họ gọi ông ta là trướng lão.

“Chấc vẫn còn chưa tới, khi nào cậu ấy đến, sẽ có người dẳn cậu ấy vào đây”, Trịnh Lâm Phong nói: “Chúng ta chờ một lát là được”.

“ừm”, Diệp Vô Song gật đầu, lâu rồi không gặp Trần Đức, hình như cô ta… Có chút nhớ nhung?

‘Trưởng lão, luận võ lần này, ba người chúng ta có thế làm được không?”, Lưu Tuấn Hiền hơi lo lắng, tông chủ chưa tới, Trịnh Lâm Phong đã sắp xếp cho ba người bọn họ thành người thay thế cho luận võ.

Đúng là ở Lưỡng Nghi Tông thì sức mạnh của họ không tệ, là người đứng đầu trong số những người đúng đầu.

Nhưng ở đây…

Có thế nói là ở tít dưới chót!

Nơi này, có rất nhiều những người cùng tuổi bọn họ đã lên tớl cảnh giới Thông Thần, mạnh hơn nữa là Thông Thần, thất hoặc bát trọng, Thông Thần đỉnh phong!

Lên thêm chút nữa, thế hệ trẻ cúa các thế lực nhất phẩm, nhị phẩm đã là Thần Tôn rồi!

Bọn họ đánh thế nào được?

“Yên tâm”, Trịnh Lâm Phong nói: “Những người thật sự đủ mạnh sẽ không lên đó tỷ thí, người lên đó đều là Thông Thần, thế hệ trẻ của thế lực nhất phẩm, nhị phẩm có thân phận cao quý, chỉ đứng xem cuộc vui, không ra tay đâu”.

“Nhớ, sau khi lên đài, nếu không đánh lại thì lập tức xuống đài, thua trong tay họ không hề mất mặt, chờ thêm một khoảng thời gian nữa, chưa chắc chúng ta đã thua họ”.

Với điểm này, Trịnh Lâm Phong rất tự tin, nhâ’t là với Đoạn Nguyên cỏ huyết mạch Lưỡng Nghi!

Cùng lúc đó.

Tô Lăng Tuyết ngồi ở hàng thứ năm, thứ sáu gì đó cũng đang lo lắng chờ đợi. Cô ta thật sự rất sợ Trần Đức sẽ đến nơi này!

Nếu anh dám một mình đến đây thì có khác gì đến chịu chết đâu!

Trong biến người, luyện đan sư đến từ Đan thành cũng đang tìm kiếm bóng dáng Trần Đức.

Sáu bảy trăm ngàn người, đứng trên đài luận võ rộng lớn cũng không hề chật chội một chút nào.

Tiếng trống đã dứt.

Giây tiếp theo.

Không cần bất kì kẻ nào ra lệnh, trên núi cao, đại chiến diễn ra hết sức căng thầng!

Dù là người dẫn chương trình cũng bị đánh rơi xuống khỏi đài trong giây lát, bị thương rất nặng!

“Giết!”

“Nhất định phải thắng trận đấu, để cậu Ưng

nhìn với cặp mắt khác xưa!’

Một vài thế lực một lòng muốn lấy lòng nhà họ Ưng, lấy lòng Ưng Thương, trong khoảng thời gian ngân đã có hai, ba ngàn người chết ngay tại chỗ. Có vài người vừa mới bước lên đã giả vờ thất bại, rời xuống dưới!

Chưa đến ba phút, đã có hai ba trăm ngàn người bị loại, hơn trăm ngàn người chết!

“Hay!”

“Đánh đánh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK