Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh Trần, lát nữa xin anh khiêm tốn một chút”, đi ra khỏi thông đạo, Cơ Xung nhắc nhở: “Hai ngày nay danh tiếng của anh vang xa khắp thành Bồng Lai, chuyện quả Âm Chi và năm trăm triệu cân linh thạch truyền đi sôi sùng sục, rất nhiều người mang lòng muốn quấy rối, có khả năng sẽ gặp chút phiền toái, nếu như có ai xúc phạm anh, hy vọng anh nhẫn nại một chút, đừng so đo với bọn họ”.

Cơ Xung giải thích rất rõ ràng với Trần Đức, lần này người được làm khách mời đặc biệt đĩ nhiên không chí có Trần Đức, còn có một vài cường giả trẻ tuối của một vài thế lực lớn, hoặc là nhân vật quan trọng.

Mặc dù những nhân vật lớn của Âm Dương Thánh Giáo và tộc Bách Hoa đã chết, nhưng xảy ra chuyện như vậy đương nhiên là có người đến bổ sung chỏ trống.

Mà chuyện hôm đó Trần Đức không thoát khỏi liên quan, hơn nữa trên người anh mang chí bảo, cảnh giới cũng mới cảnh giới Cố Bản, rất dề rước lấy phiền toái.

“Yên tâm, tôi sẽ không cố ỷ đi gây phiền toái”.

Trần Đức cười, từ trước đến nay anh khỏng có thói quen gảy phiền toái, nhưng nếu quả thật có người không biết sống chết chọc đến anh, vậy tuyệt đối sẽ không dề dàng đâu.

“Được”.

Cơ Xung khẽ gật đầu, dẫn Trần Đức đi về phía núi lớn gần nhất, quả nhiên phía trước đều là những người thực lực vô cùng mạnh mẽ, có khoảng một trăm người, những người này có người nhìn trẻ tuổi, có người nhìn trung niên và già, ai nấy thực lực đều rất mạnh.

Trần Đức cảnh giới Cố Bản, đứng trong một trăm người này rõ ràng không ăn khớp, chính là xếp vào hàng đội số.

Anh vừa xuất hiện, hết đôi mắt này đến đôi mẳt khác hướng về phía anh, thì thầm, mồi người một tâm tư riêng.

Nhưng hiện tại vẫn chưa có ai chủ động tiến lên, giống như cố gắng hết sức duy trì khoảng cách nào đó với anh.

“Chư vị, tôi tên Phương Nhạc Hải, ngày hội đảo Định Thiên sắp bắt đầu rồi, thánh chủ lệnh tôi lại một nữa cung kính các vị đại giá, tiếp theo, chúng ta lên đảo”, trước vách núi, một lão giả quét mắt nhìn về phía một hai chục ngàn tu sĩ cường giả như mây,

Sau đó,

Ủng hộ chúng mình tại tamlinh247.com.vn

Cánh tay ông ta khẽ nhúc nhích.

Vách núi, hư không nối lên ánh sáng cái thế rực rỡ, vang lên tiếng kèn hiệu ầm ầm, sóng âm cuộn trào chín tầng mây, rõ ràng có thế nhìn thấy một con thuyền khổng lồ rộng chừng ngàn mét, chế tạo từ hổn hợp kim loại và gổ đang dần dần hiện lên.

Trẽn thuyền, người đẹp như mây, các cô gái xinh đẹp mọc như rừng, tương đối bố mắt.

“Ầm ầm!”

Chiếc thuyền chậm rãi đến gần vách núi, ánh sáng hiện ra, trải khâp một đường thông đạo dài.

“Chư vị, mời mọi người đứng ngay ngắn theo đúng trật tự hiện tại, theo lão phu lên thuyền, đi về phía đảo Định Thiên”, Phương Nhạc Hải làm ra độc tác tay mời.

Đột nhiên,

Hơn một trăm người gần nhất dưới sự chí dẫn của mọi người, dẫn đầu leo lên thuyền.

“Mời công tử!”

Cơ Xung dẫn theo Trần Đức, leo thẳng lên thuyền, lại tiến vào truyền tống trận, đi đến đầu thuyền, tại vị trí chiêu đãi khách, nơi này đã bày mười mấy bàn rượu ngon món ngon, khỏng ít người quen biết nhau đã bắt đầu uống rượu tâm sự.

Trần Đức và Cơ Xung cũng chọn một bàn ngồi xuống.

Bàn khác náo nhiệt, duy chỉ bàn này có mỗi hai người Trần Đức và Cơ Xung, ngược lại cũng vui vẻ yên tĩnh.

“Công tử, tốc độ chạy của thuyền mặc dù nhanh, nhưng muốn đến đảo Định Thiên cần phải mất hai ba canh giờ, thời gian này anh có thế thưởng thức rượu ngon món ngon đặc sản của đảo Định Thiên”, Cơ Xung giới thiệu tên của từng món ăn và lai lịch của rượu ngon trên bàn.

“Tiểu tử, xin nhường chút, tôi muốn uống mấy chén với Cơ Xung”, Cơ Xung đang giới thiệu, đột nhiên bên tai Trần Đức truyền đến giọng nói hờ hững, đồng thời có người đấy anh một cái.

Cũng may Trần Đức đủ mạnh, nếu không thì luồng ám kình kia cũng đủ hất bay anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK