Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có cần vậy không?

Có cần cẩn thận vậy luôn không?

Điều này giống như hỏa tiễn, rõ ràng tấn công từ xa cũng có thể đạt được hiệu quả, nhưng vần muốn đặt hỏa tiễn trước mặt người ta!

Hình như quá cẩn thận rồi thì phải?

“Trần Bát Hoang, nếm thử kiếm… Thiên… Ma của tao đi!”

Cùng lúc đó, Nghiêm Hoa cũng ra tay! Hắn giơ kiếm trong tay lên…

Ầm, ầm!

Tức thì, mây đen trên không cũng bị bổ ra một đường ranh, hư không vỡ vụn, trận văn vốn phủ kín toàn bộ Võ Nhai cũng hoàn toàn chắng thể chịu nổi, ầm ầm sụp đổ, đất đá lăn xuống!

Đây chỉ mới là súc thế, súc thế thôi đó!

Mọi người hoảng sợ.

Từ Phong, Âu Dã Tư Linh cũng biến sắc. Tuy họ

đã chuẩn bị sẵn sẽ chết, nhưng lúc này vẫn hơi sợ. Đó là một loại sợ hãi bẩm sinh đối với cái chết của con người rồi!

Chỉ riêng Trần Đức là vẫn vô cùng bình tĩnh.

Anh cất bình rượu vào nhẫn Tu Di, nhìn một kiếm điên cuồng mãnh liệt kia, sau đó giơ một chưởng lên tiếp.

“Đù má?”

“Anh ta làm gì vậy?”

“Dùng tay để đỡ kiếm?”

Hơn mười ngàn võ giả nhìn thấy cảnh đó đều không biết nên nói gì, còn chẳng còn hứng thú chế giễu hay chửi rủa.

Kiếm Thiên Ma chỉ dùng tay là có thể đỡ được hả?

Một võ giả Thần Tôn ngũ giai có thể đánh một trận với Nghiêm Hoa đã cực kỳ miễn cưỡng, không thể nào thẳng nổi rồi! Còn dùng tay đỡ kiếm? Ha ha!

Ngay cả Cổ Lục Đạo cũng cạn lời: “Tên nhóc này quả thật là có chút tự đại…”

Giờ phút này, cổ Lục Đạo bỗng dưng hơi không muốn nhận Trần Đức làm đệ tử. Cái tâm tính không biết sống chết ấy dù có tư chất mạnh hay yêu nghiệt đến mấy cũng tuyệt đối sẽ không sống được bao lảu.

Còn Diêu Mộng Vũ thì sao?

Nếu nói trước đó cô ta còn có chút khinh bỉ Trần Đức thì giờ lại hoàn toàn thất vọng!

Cô ta không nên đồng ý với Cổ Lục Đạo đến đây xem trận chiến này.

Chỉ tổ lãng phí thời gian!

Cùng lúc dó, bên cạnh Võ Nhai, kiếm Thiên Ma của Nghiêm Hoa cũng súc thế xong, kéo theo vô ngàn sát khí, điên cuồng càn quét, bổ về phía một chưởng của Trần Đức!

Thoáng chốc, kiếm và chưởng đã đụng vào nhau!

“Phụt!”

Gần như cùng lúc đó, máu tươi cũng bân ra.

Rõ ràng có thể thấy được, lòng bàn tay của Trần Đức đã nứt ra, máu me be bét, một vết chém lộ rõ cả xương trông cực kỳ ghê người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK