Mục lục
Chiến thần bất bại – Tiêu Chính Văn (Truyện full tác giả Hắc Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 95: Ninh Dương nổi giận

Ken két!

Chốt bảo vệ bị mở ra!

Tên trung đội trưởng sắp bóp cò!

Nhưng giây tiếp theo, cho dù thế nào hắn cũng không dám bóp tiếp!

Bởi vì giờ phút này, hai tròng mắt Tiêu Chính Văn đang chăm chăm nhìn hắn, trong đôi con ngươi kia, giống như có mấy trăm nghìn đại quân và biển máu ngập trời! Khí thế trên người anh xông thẳng trời cao, sau đó toàn bộ dồn về phía tên trung đội trưởng!

Trong nháy mắt, tên trung đội trưởng bị khí thế trên người Tiêu Chính Văn trấn áp!

Khủng khiếp!

Vô cùng khủng khiếp!

Dường như tên trung đội trưởng cảm thấy người mình đối mặt lúc này là một chủ soái thống lĩnh trăm vạn đại quân, không thể chiến thắng, không thể ngước nhìn!

“Nổ súng, nổ súng đi!”, Tiêu Chính Văn tức giận hét một tiếng tựa như sấm vang nổ lên bên tai tên trung đội trưởng kia, dọa đối phương bất ngờ lùi về sau mấy bước!

“Mẹ kiếp! Mày dọa chết ông đây rồi!”, tên trung đội trưởng kia giận dữ, khóe mắt thoáng rùng mình, thẳng thừng bóp cò!

Nhưng!

“Hỗn xược! Ai dám nổ súng! Ông đây đập chết kẻ đó đầu tiên!”

Đột nhiên, một giọng gầm thét tức giận như sấm rền khác, vang khắp cửa biệt viện nhà họ Khương!

“Bụp bụp bụp!”

Một tiểu đoàn binh lính, trang bị vũ khí đầy đủ, toàn bộ đều lắp súng, xông thẳng vào dưới sự chỉ huy của thiếu úy Phương, nhanh chóng vây quanh đám binh lính do Ninh Dương cử đến!

Bầu không khí lúc này trở nên căng thẳng lạ thường!

Thiếu úy Phương bước từng bước tiến lên trên chiếc giày chiến đấu, rút súng từ thắt lưng ra rồi chĩa vào giữa trán của tên trung đội trưởng kia, giận dữ nói: “Bỏ súng xuống, bỏ xuống!”

Hai mắt tên tên trung đội trưởng trợn to, liếc nhìn huân chương trên vai thiếu úy Phương, tuy không phục nhưng vẫn bỏ súng xuống, lên tiếng: “Thiếu úy…”

Bịch!

Thiếu úy Phương bước lên, chỉ một cước đá mạnh vào phần bụng của tên trung đội trưởng kia, đá hắn bay thẳng ra xa mấy mét, nặng nề ngã xuống đất!

Trong nháy mắt, hai chiến sĩ bước lên, còng tay tên trung đội trưởng ra sau lưng!

Tên trung đội trưởng tức giận, hét lên: “Buông tôi ra! Tôi là người của đại úy Ninh Dương! Tháng sau anh ấy chính là thiếu tá đấy! Các người dám đối xử với tôi như vậy, thì chính là gây khó dễ cho đại úy Ninh Dương!”

Thiếu úy Phương lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Ninh Dương? Bây giờ anh ta vẫn chưa phải là thiếu tá! Tu Hà vẫn là thiếu tá Hàn nhà tôi định đoạt! Đưa đi hết!”

Một tiếng ra lệnh, tiểu đoàn binh lính trong phút chốc đã áp giải toàn bộ bọn họ đưa đi!

Sau đó, thiếu tá Phương xoay người, cung kính cúi chào nói với Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, thứ cho chúng tôi đến trễ một bước, để anh và vợ anh chịu ấm ức. Thiếu tá Hàn nhờ tôi nói với anh, mấy ngày này có chúng tôi bảo vệ an nguy của hai người, mong anh Tiêu và vợ anh yên tâm”.

Tiêu Chính Văn gật đầu thờ ơ, ra hiệu bọn họ có thể đi rồi.

Thiếu úy Phương cũng hiểu ngay, lập tức xoay người, dẫn quân rời khỏi.

Khương Vy Nhan ở lại, mặt đầy nghi ngờ, đờ đẫn sừng sờ tại chỗ, hoàn toàn không hiểu vừa nãy đã xảy ra chuyện gì.

Bọn họ đến đây vì Tiêu Chính Văn sao?

Vậy Tiêu Chính Văn là ai?

“Xin lỗi, anh không thể bảo vệ tốt cho em và Na Na”, lúc này Tiêu Chính Văn xoay người lại nói với Khương Vy Nhan bằng vẻ mặt đầy áy náy.

Lúc này Khương Vy Nhan mới phản ứng lại, giơ tay lên, bốp một cái tát dán lên mặt Tiêu Chính Văn, dáng vẻ yêu kiều, vừa sợ hãi vừa căng thẳng vừa tức giận hét lớn: “Tiêu Chính Văn! Đều tại anh! Tại sao anh lại trêu chọc nhà họ Ninh chứ? Nếu Na Na xảy ra chuyện gì, anh bảo tôi phải làm sao? Nếu vừa nãy anh xảy ra chuyện gì, tôi và Na Na phải làm sao?”

“Hu hu hu!”

Khương Vy Nhan cúi đầu, không ngừng khóc nức nở, bả vai không ngừng run rẩy, vô cùng uất ức.

Cô sợ rồi!

Thật sự sợ rồi!

Tiêu Chính Văn sững sờ tại chỗ, mặc dù gò má đau rát, nhưng trong lòng không hề trách Khương Vy Nhan, ngược lại khóe miệng còn mang theo nụ cười, bởi vì đây không phải cô đang nổi giận với mình, mà đây là sự quan tâm cô dành cho mình!

Cô đang cho lắng cho mình…

“Mẹ ơi, mẹ đừng khóc, Na Na không sao”, Na Na ngước cái đầu nhỏ, kéo tay Khương Vy Nhan bằng cánh tay nhỏ. Cô bé chớp đôi mắt to, ngân ngấn nước mắt, dáng vẻ đầy uất ức.

Khương Vy Nhan lau nước mắt, ngồi xổm người xuống, ôm Na Na lên, dịu dàng lo lắng hỏi: “Na Na, có bị thương ở đâu không? Để mẹ xem xem”.

Nói xong, Khương Vy Nhan vén áo Na Na lên, nhìn sau lưng mềm mại của cô bé lại sưng một mảng to thì vô cùng đau lòng, thúc giục Tiêu Chính Văn: “Mau đưa Na Na đến bệnh viện kiểm tra!”

Tiêu Chính Văn cũng phản ứng lại, vội ôm lấy Na Na từ trong lòng Khương Vy Nhan, lập tức chạy đến bệnh viện.

Bên này, người nhà họ Khương sớm đã kinh sợ không thở nổi!

“Tiêu rồi, tiêu rồi! Hoàn toàn đắc tội với Ninh Dương rồi!”

“Đâu chỉ thế! Ngay cả thiếu tá Hàn Lợi Dân cũng bị cuốn vào, nhà họ Khương phải biến mất hoàn toàn ở Tu Hà sao?”

“Lão gia, ông phải nghĩ cách đi, lần này Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan hoàn toàn đắc tội với nhà họ Ninh rồi! Nói không chừng, còn sẽ liên lụy đến nhà họ Khương chúng ta đấy!”

Đối mặt với những lời lo lắng của đám người, mặt Khương Thái Xương cũng đầy khổ sở và lo sợ, nói: “Mau! Chuẩn bị hậu lễ! Đến nhà họ Ninh nhận lỗi!”

Bên này, tại biệt thự nhà họ Ninh.

Ninh Dương ngồi trên sofa, lúc này một tên lính thuộc hạ chạy vội vào, quỳ một chân nói: “Đại úy Ninh Dương, xảy ra chuyện rồi! Người của trung đội trưởng Vương đưa đến nhà họ Khương, toàn bộ đều bị quân đồn trú Tu Hà bắt giữ rồi!”

Nghe vậy, Ninh Dương tức điên nhíu mày, giận dữ đứng dậy, quát hỏi: “Cậu nói cái gì? Quân đồn trú Tu Hà bắt người của tôi? Ai làm?”

Hỗn xược!

Đúng là hỗn xược!

Đó là người của mình!

Quân đồn trú Tu Hà dựa vào đâu mà bắt?

Tên lính kia trả lời: “Là một thiếu úy, theo lời của anh ta đưa về, là mệnh lệnh của thiếu tá Hàn Lợi Dân chính miệng đưa ra!”

“Hàn Lợi Dân? Được, được lắm! Hay cho một Hàn Lợi Dân! Anh ta cố ý làm cho tôi xem đây mà! Đây là cố ý muốn ra oai phủ đầu trước khi tôi chưa nhậm chức!”, Ninh Dương nhíu chặt mày, lửa giận nghi ngút, quát lớn: “Đối phương còn nói thế nào?”

Tên lính của trả lời: “Đối phương còn nói, trước khi anh chưa nhậm chức thiếu tá, tốt nhất đừng chuốc lấy phiền phức không cần thiết ở vùng Tu Hà… Tiêu Chính Văn là bạn của Hàn Lợi Dân, muốn động vào anh ta thì ít nhất phải hỏi Hàn Lợi Dân…”

Rầm!

Ninh Dương thẳng chân đá vỡ bàn trà, giận dữ hét: “Hay cho một tên Hàn Lợi Dân! Chỉ toàn là nói liều! Bạn bè cái gì, anh ta đang mượn Tiêu Chính Văn để chèn ép tôi, cảnh cáo tôi! Nhân tiện cũng để cho nhân vật nổi tiếng Tu Hà thấy được, Tu Hà này là do Hàn Lợi Dân anh ta quyết định! Hay lắm, đợi mồng tám tháng sau tôi nhậm chức thiếu tá, sẽ trả lại anh ta toàn bộ những sỉ nhục này! Truyền lệnh xuống, bảo người bên dưới mấy ngày này an phận chút! Cử vài người trông chừng nhà họ Khương và Tiêu Chính Văn cho tôi!”

“Vâng!”, tên lính kia lập tức lui ra khỏi sảnh lớn.

Ninh Dương đứng tại chỗ, con ngươi ửng đỏ, bừng bừng lửa giận!

“Anh, xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng phải anh nói bắt mẹ con Khương Vy Nhan đến đây sao?”, lúc này Ninh Kỳ Nhi từ lầu hai bước nhanh xuống.

Ninh Dương nắm quả đấm: “Em gái, đợi thêm mấy ngày nữa, đợi anh nhậm chức thiếu tá, anh nhất định sẽ đích thân bắt Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan kia, để bọn chúng quỳ trước mặt em!”

Mà lúc này, quản gia đi vào, khom người nói: “Thiếu gia, tiểu thư, người nhà họ Khương mang hậu lễ đến, đang đợi ngoài cửa”.

“Đuổi đi!”, Ninh Dương vung tay!

Bên ngoài biệt thự nhà họ Ninh, cả nhà ba người Khương Thái Xương và Khương Văn Kỳ, đang chờ đợi với vẻ mặt lo lắng.

Bỗng nhiên, có bảy, tám tên vệ sĩ lao ra, xông thẳng đến đánh đuổi bọn họ, còn hét lớn: “Thiếu gia có lệnh! Đánh đuổi người nhà họ Khương bọn họ ra khỏi đây!”

“Hả! Đừng! Đừng đánh! Chúng tôi đến nhận tội với đại thiếu gia Ninh Dương…”

Khương Thái Xương đã hơn bảy mươi rồi, chưa từng thấy cảnh tượng này, sợ hãi xoay vòng vòng tại chỗ.

Khương Văn Kỳ cũng vội vàng bảo vệ lão gia, hô to: “Bố, chúng ta chạy mau đi, nhà họ Ninh này quyết tâm muốn nhắm vào nhà họ Khương chúng ta…”

Còn chưa kịp phản ứng, đám bảo vệ đã đè đám người Khương Văn Kỳ bao gồm Khương Thái Xương xuống đất, đánh đập một trận điên cuồng!

May mà Khương Văn Kỳ thề chết bảo vệ Khương Thái Xương, mấy người họ vội chạy lên xe, chạy vụt đi rời khỏi nhà họ Ninh!

Nhưng mặt mũi đám người Khương Thái Xương đều đầy thương tích, tức giận gào lên: “Vô cùng nhục nhã! Vô cùng nhục nhã! Đều là chuyện tốt do con chó hoang Tiêu Chính Văn kia làm ra! Về, về ngay! Bố phải đuổi cậu ta và Khương Vy Nhan ra khỏi nhà họ Khương!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
K
30 Tháng năm, 2023 21:14
Xem chuyện giết thời gian cho vui nhưng phải thấy tư tưởng bọn mọi Trung Quốc ghê thật từ , thằng tác giả , cái gì cũng là của chúng nó , có khi cái quần sịp của Tôi nó cũng bảo là khăn mặt của thằng Vua bỏ mẹ nào của đất nước nó cũng nên😂😂😂
K
02 Tháng năm, 2023 10:10
Càng xem càng ghét tg xây dựng nhân vật nữ chính ngu kg biết ví với loài nào nữa
K
27 Tháng tư, 2023 17:04
Xây dựng nhân vật như L , Chiến thần giỏi giang mà lấy phải con vợ bị thiểu năng
K
25 Tháng tư, 2023 17:28
Nữ chính ngu hết phần thiên hạ , xem chuyện mình chỉ mong con này thường xuyên bị ăn đòn , vì vừa ngu vừa đần và mất dạy với người tử tế với mình còn tử tế với người mất dạy và khốn nạn với mình . Nói chung chỉ muốn con này bị ăn đòn
K
24 Tháng tư, 2023 14:33
Đời sợ nhất lấy phải con vợ ngu , mà nhân vật nữ chính vừa ngu lại vừa đần , sao xây dựng nhân vật zở thế
BÌNH LUẬN FACEBOOK