Mục lục
Chiến thần bất bại – Tiêu Chính Văn (Truyện full tác giả Hắc Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             Không lâu sau, Tiêu Chính Văn nhìn thấy tứ lão Long Các vẫn luôn túc trực ở Thiên Tử Các.  

             Giang Vạn Long rất sốt ruột và lo lắng, thấy Tiêu Chính Văn bước vào, ông ấy vội vã đứng dậy nói: “Không xảy ra chuyện gì chứ?”  

             Tiêu Chính Văn bình thản nói: “Gặp phải một đám lính đánh thuê ở nước ngoài”.  

             Nghe thế, Giang Vạn Long cau mày hỏi: “Đều chết hết rồi sao? Có điều tra ra được ai đứng sau không?”  

             Tiêu Chính Văn nói: “Đang điều tra, Thiên Tử đâu?”  

             Giang Vạn Long nói: “Đang ở trong đấy, dược sư Hoàng đang trị vết thương cho Thiên Tử”.  

             Dược sư Hoàng?  

             Nghe đến cái tên này, Tiêu Chính Văn nhướng mày rồi im lặng ngồi đợi bên cạnh Giang Vạn Long.  

             Lúc này, ông Long cũng lo lắng chạy về từ bên ngoài, đầu tiên là lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn, sau đó đi thẳng vào thâm cung Thiên Tử Các.  

             Tiêu Chính Văn hơi nhíu mày, nhỏ giọng hỏi: “Lúc Thiên Tử gặp chuyện, ông Long không ở đó sao?”  

             Mặt mày Giang Vạn Long xám xịt, lắc đầu nói: “Chúng tôi cũng không biết tình hình cụ thể, chúng tôi vừa mới nhận được thông báo”.  

             Tiêu Chính Văn không nói gì nữa mà ngồi đợi.  

             Không lâu sau, Hắc Long Vương và Từ Kiêu Long cũng vội chạy về ngay trong đêm.  

             Họ còn mặc quân phục trên người, sắc mặt vừa lạnh lùng vừa nghiêm nghị.  

             Khi nhìn thấy Tiêu Chính Văn, ba người khẽ gật đầu xem như là chào hỏi.  

             Mãi đến đêm khuya, ông Long mới ra khỏi Thiên Tử Các, nghiêm mặt nhìn Giang Vạn Long nói: “Ông Giang, Thiên Tử mời ông vào trong”.  

             Giang Vạn Long vội đứng lên, đi theo ông Long vào trong thâm cung.  

             Nhìn Giang Vạn Long đi vào, sắc mặt Tiêu Chính Văn trở nên u ám nhìn về phía Hắc Long Vương.  

             Hắc Long Vương nhìn Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu.  

             Một lúc sau, sắc mặt Giang Vạn Long nặng nề bước ra, nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Thiên Tử bảo cậu vào trong”.  

             Tiêu Chính Văn đứng dậy bước vào trong thâm cung.  

             Thâm cung Thiên Tử Các là phòng sinh hoạt của Thiên Tử, đơn giản mộc mạc.  

             Trước cửa còn có bốn người đàn ông mà Tiêu Chính Văn chưa từng gặp, nghiêm nghị đứng canh gác.  

             Ông Long đứng ngay trước cửa, nhìn Tiêu Chính Văn nhỏ giọng nói: “Thiên Tử vừa trị vết thương xong, đừng ở trong đó quá lâu”.  

             Tiêu Chính Văn gật đầu rồi đẩy cánh cửa gỗ màu đỏ được khắc rồng khắc phượng ra, bước vào trong.  

             Đập vào mắt anh là ánh đèn mờ ảo, mái vòm ở giữa phòng trong suốt có thể ngước lên nhìn ngắm cả bầu trời đầy sao.  

             Xung quanh cũng đều là giá gỗ, trên đó đặt khá nhiều đồ cổ và sách cổ.  

             Lúc này có một ông lão nằm trên chiếc giường đá phía sau màn che, người này đương nhiên là Thiên Tử.  

             Mà phía trước màn che có một ông lão tóc hoa râm, ánh mắt cụ ta như ngọn đuốc nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn đang bước đến, sau đó cụ ta thu dọn kim châm và vài dụng cụ chữa bệnh.  

             Người này chính là cốc chủ của Dược Vương Cốc – dược sư Hoàng.  

             Là người có địa vị cao trong giới y học Hoa Quốc.  

             “Khụ khụ!”  

             Tiếng ho già cỗi vang lên phía sau màn che.  

             Thiên Tử ngồi dậy ôm ngực vẫy tay với Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Chính Văn đến đây đi”.  

             Tiêu Chính Văn cúi người đáp “vâng” một tiếng, sau đó bước đến phía trước màn che.  

             Ông lão tóc hoa râm quan sát kỹ Tiêu Chính Văn, rồi nói với Thiên Tử phía sau màn che: “Thiên Tử, vậy tôi về trước đây”.  

             Thiên Tử gật đầu.  

             Dược sư Hoàng xoay người lặng lẽ rời khỏi thâm cung, không hề nói với Tiêu Chính Văn một câu nào.   

             Sau khi dược sư Hoàng rời khỏi đó, Thiên Tử ra hiệu cho Tiêu Chính Văn ngồi một bên rồi mới nói: “Người vừa nãy là dược sư Hoàng”.  

             Nghe ông ấy nói thế, Tiêu Chính Văn nhíu mày nói: “Tôi đã nghe ông Giang nói rồi”.  

             Thiên Tử nói: “Tôi đã nói với dược sư Hoàng về chuyện của cậu và Dược Vương Cốc. Dược Vương Cốc sẽ không truy cứu trách nhiệm của cậu, cũng sẽ không làm gì với với cậu nữa”.  

             Nghe ông ấy nói thế, Tiêu Chính Văn nói: “Cảm ơn Thiên Tử”.  

             Thiên Tử cười nhạt, sau đó xoay người bước ra khỏi màn che.  

             Tiêu Chính Văn vội vã bước đến dìu Thiên Tử ngồi lên ghế sofa bên cạnh.  

             “Biết ai làm tôi bị thương không?”, Thiên Tử hỏi.  

             Tiêu Chính Văn cau mày, lắc đầu nói: “Tôi không biết, Long Kinh là nơi quan trọng của Thiên Tử, Thiên Tử Các lại càng quan trọng hơn nữa, canh gác nghiêm mật, bên cạnh ông còn biết bao nhiêu hộ vệ có thực lực thâm hậu còn có cả ông Long, tôi nghĩ không ai có thể làm ông bị thương nặng”.  

             Thiên Tử nhìn Tiêu Chính Văn thở dài: “Là một người bạn cũ làm tôi bị thương”.  

             “Bạn cũ?”, Tiêu Chính Văn cau mày.  

             Thiên Tử nói: “Vừa là bạn cũ, vừa là kẻ thù. Là kẻ thù chung của tôi và ông nội cậu”.  

             “Kẻ thù chung của Thiên Tử và ông nội tôi?”  

             Nghe thế, Tiêu Chính Văn cảm thấy kinh ngạc.  

             Hình như trong đó còn liên quan đến một chuyện rất bí mật.  

             Thiên Tử hít sâu một hơi, ánh mắt u ám nhìn bầu trời đầy sao trên đỉnh đầu nói: “Phải, đây vốn dĩ là một chuyện bí mật của Hoa Quốc nhưng bây giờ người bạn cũ đó đã trở lại”.  

             “Ông ta từng là người bạn thân thiết nhất của ông nội cậu và tôi, là người bạn có thể sống chết có nhau”.   

             “Nhưng trận chiến năm đó khiến ông ta chọn bước đi trên con đường khác hoàn toàn với tôi và ông cậu nội. Ông ta có dã tâm rất lớn, trong thế giới của ông ta, quyền lực bá đạo là cách duy nhất để Hoa Quốc đứng trên đỉnh cao của thế giới, cũng vì suy nghĩ này mà tôi và ông nội cậu phân chia đôi đường với ông ta từ đây”.  

             Nghe thế, Tiêu Chính Văn nhíu mày chặt hơn hỏi: “Thiên Tử, ông ta là ai?”  

             Thiên Tử lặng im trong chốc lát nói: “Hổ soái bảy sao, địa vị chỉ thấp hơn vua, vị vương tước không cùng họ đầu tiên của Hoa Quốc - Hán Vương. Cũng là thống soái thiên tài nổi tiếng ngang với ông nội cậu trong lịch sử Hoa Quốc”.  

             Rầm!  

             Nghe thế, Tiêu Chính Văn vô cùng kinh ngạc.  

             Hổ soái bảy sao, địa vị chỉ thấp hơn vua, vị vương tước không cùng họ đầu tiên của Hoa Quốc.  

             Địa vị này đủ để làm rúng động cả Hoa Quốc.  

             Được kính trọng ngang với cấp bậc với Thiên Tử.  

             Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Tiêu Chính Văn, Thiên Tử nói tiếp: “Năm đó, tôi có thể ngồi lên vị trí Thiên Tử đều nhờ vào sự giúp đỡ của ông nội cậu và ông ta, nhưng sau khi lên làm Thiên Tử tôi mới nhận ra dã tâm của Hán

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
K
30 Tháng năm, 2023 21:14
Xem chuyện giết thời gian cho vui nhưng phải thấy tư tưởng bọn mọi Trung Quốc ghê thật từ , thằng tác giả , cái gì cũng là của chúng nó , có khi cái quần sịp của Tôi nó cũng bảo là khăn mặt của thằng Vua bỏ mẹ nào của đất nước nó cũng nên😂😂😂
K
02 Tháng năm, 2023 10:10
Càng xem càng ghét tg xây dựng nhân vật nữ chính ngu kg biết ví với loài nào nữa
K
27 Tháng tư, 2023 17:04
Xây dựng nhân vật như L , Chiến thần giỏi giang mà lấy phải con vợ bị thiểu năng
K
25 Tháng tư, 2023 17:28
Nữ chính ngu hết phần thiên hạ , xem chuyện mình chỉ mong con này thường xuyên bị ăn đòn , vì vừa ngu vừa đần và mất dạy với người tử tế với mình còn tử tế với người mất dạy và khốn nạn với mình . Nói chung chỉ muốn con này bị ăn đòn
K
24 Tháng tư, 2023 14:33
Đời sợ nhất lấy phải con vợ ngu , mà nhân vật nữ chính vừa ngu lại vừa đần , sao xây dựng nhân vật zở thế
BÌNH LUẬN FACEBOOK