Tần Vũ nhíu mày nói.
“Cậu ta là người của Hoa Sơn, hơn nữa cũng không phải chỉ là một đệ tử thông thường, Hoa Sơn vô cùng coi trọng cậu ta. Nếu như cậu ta chết thì nhất định Hoa Sơn sẽ tới báo thù! Hoa Quốc không thể tái hiện lại cục diện đại loạn giống như hơn một trăm năm trước được đâu!”
“Hiện giờ, thế cục thay đổi, bên phía Âu Lục đã bắt tay vào việc giải trừ lệnh cấm đối với cường giả ở cảnh giới Thiên Thần rồi, nếu như những lệnh cấm này bị giải trừ thì chỉ có năm đại danh sơn là có năng lực ngăn chặn cường giả cảnh giới Thiên Thần của các nước ở bên ngoài biên giới!”
“Nói cách khác, an nguy trong tương lai của Hoa Quốc đã không còn là thứ mà Tiêu Chính Văn hay là quân Phá Long có thể đảm bảo được, vậy nên trước khi thế cục phát sinh biến đổi, chúng ta cần tạo dựng quan hệ tốt với năm đại danh sơn!”
Đại trưởng lão thành khẩn nói.
Thoạt nhìn thì câu nào cũng giống như đang lo nghĩ cho Hoa Quốc, thế nhưng trên thực tế, Đại trưởng lão lại đang có ý thiên vị cho Đông Phương Ngạo Vũ.
“Đại trưởng lão, không thể nói như vậy được đâu! Vua Bắc Lương tận trung với nước, lẽ nào cậu ta đáng chết hay sao?”
Tần Vũ phản bác lại với sắc mặt cực kỳ khó coi.
Lúc này, một binh lính bước vào trong phòng nói với Tần Vũ: “Tổng tư lệnh, bên ngoài có một ông lão, tự xưng là Trình Chí Long muốn vào gặp mặt các trưởng lão và anh!”
Tần Vũ nhíu mày nói: “Ông ta tới để làm gì?”
“Ông Trình là người có tiếng nói nhất định trong võ tông, theo tôi thấy thì có thể gặp mặt một lần”.
Đại trưởng lão từ tốn lên tiếng.
Đồng thời, mấy trưởng lão còn lại cũng đồng loạt nhìn về phía Tần Vũ, rõ ràng đang muốn tạo áp lực cho Tần Vũ!
“Được, mời vào!”
Tần Vũ nói với sắc mặt khó coi.
Chẳng bao lâu sau, một ông lão đã được dẫn vào trong phòng khách, người này chính là ông cụ bên cạnh Đông Phương Ngạo Vũ.
Ông lão này vừa xuất hiện, mọi người đều không khỏi nhíu mày.
Đại trưởng lão là người đứng dậy đầu tiên, vừa định mở miệng thì Tần Vũ đã đứng dậy nói: “Ông cụ, mời ngồi!”
Lúc này, ông lão đã không còn dáng vẻ khiêm tốn như khi đi bên cạnh Đông Phương Ngạo Vũ mà thay vào đó là dáng vẻ cao ngạo, dù đang đối diện với mấy người Đại trưởng lão nhưng cũng không hề hoảng sợ.
“Ông Trình!”
Đại trưởng lão đứng dậy chắp tay chào hỏi ông lão trước tiên.
Các trưởng lão khác cũng đồng loạt đứng dậy chào hỏi ông lão.
Tần Vũ chỉ dùng ánh mắt chăm chú nhìn ông lão này, thấy ông lão có dáng vẻ tiên nhân thì trong lòng cũng thầm suy đoán lai lịch của cụ ta.
Nếu như Đại trưởng lão võ tông cũng tỏ ra dè dặt với người này như vậy thì xem ra thân phận của cụ ta tuyệt đối không đơn giản.
“Xem ra các bạn bè cũ vẫn chưa quên tôi, tôi thật sự vô cùng cảm kích!”
Trình Chí Long khẽ chắp tay với mấy người Đại trưởng lão, mỉm cười kéo một chiếc ghế lại rồi ngồi xuống.
“Ông Trình, ông quả thực khiến mấy người bọn tôi cảm thấy rất bất ngờ, với thân phận của ông mà cũng phải đứng về phía Đông Phương Ngạo Vũ, chuyện này…”
Đại trưởng lão híp mắt đánh giá Trình Chí Long.