Đúng như lời mọi người nói, bề ngoài Tiêu Chính Văn trông mới khoảng hai mươi, nhưng theo tuổi thật mà tính thì năm nay anh ít nhất phải ba mươi tuổi!
Ngay lúc này, bên phía Thiên Sơn cũng đã nhận được tin Đàm Hồng bị giết.
Khi thi thể nát bét thành một bãi thịt của Đàm Hồng được đưa về Thiên Sơn, năm đại viện trưởng Thiên Sơn đều đồng loạt xuýt xoa.
Lạc Trường Sinh siết chặt nắm tay, lạnh lùng quát: “Là ai? Dám giết đệ tử Thiên Sơn chúng ta ngay trước mắt Thiên Sơn!”
Một tên đệ tử có mặt tại hiện trường lúc ấy vội khóc lóc kể lể: “Viện trưởng, lúc ấy có không ít người bảo rằng, người này có thể là vua Bắc Lương đã mất tích nhiều năm – Tiêu Chính Văn!”
“Cái gì?”
Nghe thấy ba chữ Tiêu Chính Văn, lửa giận của Lạc Trường Sinh cũng biến mất hơn nửa!
“Lại là Tiêu Chính Văn?”
Cổ Thiên Đức hoài nghi lắc đầu.
Tiêu Chính Văn đã biến mất năm năm, sao có thể đột nhiên xuất hiện ở Thiên Sơn?
“Cho dù có phải Tiêu Chính Văn hay không thì vẫn phải thông báo, phong tỏa tin tức, bất cứ ai dám loan truyền tin tức về đại hội võ lâm hôm nay đều bị diệt tộc!” Lạc Trường Sinh căm hận nói.
“Rõ!”
Mấy tên đệ tử Thiên Sơn đáp, rồi vội vội vàng vàng mang hài cốt của Đàm Hồng ra khỏi phòng khách.
Lúc này, bên trong một căn biệt thự ở tận Long Kinh, một gã thanh niên đẹp trai đang lướt điện thoại.
Nhóm chat hiển thị trên màn hình trò chuyện chính là nhóm chat của hội tinh anh năm đại danh sơn.
Rất nhiều đệ tử tinh anh của năm đại danh sơn đều có mặt trong nhóm chat này.
“Mấy người nghe gì chưa? Thằng nhãi Đàm Hồng lại đột phá rồi!”
Tin tức này vừa xuất hiện, nhóm chat lập tức thảo luận sôi nổi.
“Đàm Hồng chết rồi!”
Trong lúc mọi người đang bàn tán, một tin tức vô cùng không hợp cảnh khác xuất hiện trước mắt mọi người.
“Cái gì? Đàm Hồng chết rồi? Đứa nào to gan dám giết anh kết nghĩa của tôi?”
Vẻ mặt gã đàn ông trẻ tuổi đột nhiên trở nên lạnh lùng, sát khí bỗng lóe lên ngùn ngụt!
Thật ra cậu thanh niên này cũng không phải đệ tử giỏi giang gì của năm đại danh sơn, mà xuất thân từ một thế gia võ đạo hiển hách ở Hoa Quốc, nhà họ Ngô!
Hắn tên là Ngô Lân, là một cậu con rể quốc dân.
Bởi vì nhà họ Ngô không chỉ nắm giữ trong tay tài sản hơn mười tỷ tệ, mà Ngô Lân cũng là một người đa tài, chẳng những có địa vị trong giới giải trí mà còn là một trong số ít cường giả cảnh giới Thiên Thần một sao!
Trong một gia tộc mà có thể đào tạo ra một thanh niên cảnh giới Thiên Thần một sao, chỉ riêng điểm này cũng đủ để chứng minh thực lực đáng sợ của nhà họ Ngô!
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại của hắn vang lên.
Nhìn thấy tên hiển thị trên màn hình, Ngô Lân bắt máy, hỏi: “Thanh Thanh à, có chuyện gì thế?”