Mục lục
Chiến thần bất bại – Tiêu Chính Văn (Truyện full tác giả Hắc Long)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 729: Muốn đánh thì đánh, chiến bộ không chịu khuất phục

Hiệp hội cấp cao chín nước, đại quân bốn trăm nghìn người?

Nghe Long Nhất nói vậy, sắc mặt Tiêu Chính Văn cực kỳ nặng nề, lông mày nhíu chặt, ánh mắt sắc bén.

Hay cho một Hiệp hội cấp cao chín nước!

Hay cho một thế lực đe dọa Hoa Quốc!

Các người độc ác hung tàn không hề có ý định buông tha cho Hoa Quốc.

Tiêu Chính Văn lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Ra lệnh cho tất cả binh lính Bắc Lương! Ba trăm nghìn quân Phá Long lập tức tập hợp, trang bị đầy đủ vũ khí. Một trăm nghìn người ở lại trấn thủ Bắc Lương, hai trăm nghìn người lập tức đi đến Long Kinh! Hãy nhớ phải gây ra động tĩnh lớn, nhất định phải phát sóng trực tiếp cảnh tập hợp ba trăm nghìn đại quân Bắc Lương suốt cả ngày!”

“Thuộc hạ đã rõ!” Long Nhất đáp.

“Ngoài ra, chiến khu Đông Nguyên và chiến khu Nam Lĩnh đã nhận được thông báo chưa?”, Tiêu Chính Văn nói.

Long Nhất nói: “Chủ soái, chiến khu Đông Nguyên và chiến khu Nam Lĩnh tạm thời vẫn chưa có động tĩnh gì. Vì Hiệp hội cấp cao chín nước tập hợp lại ở Long Kinh là vì anh, nên hẳn là họ đang đợi tình hình thay đổi”.

Nghe vậy, Tiêu Chính Văn lấy điện thoại ra, trước tiên gọi cho Từ Kiêu Long ở chiến khu Đông Nguyên.

Điện thoại được kết nối, Tiêu Chính Văn không nói mấy lời khách sáo hay thừa thãi mà hỏi thẳng: “Tiêu Dao Vương, Hiệp hội cấp cao chín nước tập hợp lại ở Long Kinh với đại quân bốn trăm nghìn, chèn ép Hoa Quốc trước mặt các nước bốn phương, lẽ nào chiến khu Đông Nguyên của ông không có hành động gì sao?”

Đầu bên kia điện thoại, lúc này Từ Kiêu Long đang ngồi trong phòng chỉ huy tác chiến ở tổng bộ chiến khu Đông Nguyên, nhìn màn hình điện tử tác chiến cực lớn trước mặt, vẻ mặt nghiêm trọng nói: “Vua Bắc Lương, cậu không thể nói như thế được. Ai nói tôi không có hành động gì? Bọn xấu xa của Hiệp hội cấp cao chín nước tập hợp lại ở Long Kinh uy hiếp Thiên Tử, còn dẫn theo đại quân bốn trăm nghìn người trang bị vũ khí nhắm vào Hoa Quốc. Tôi là thống soái đứng đầu của chiến khu Đông Nguyên, sao có thể không có động tĩnh gì được chứ?”

“Vậy tại sao không thấy ông điều động binh lính?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng hỏi.

Từ Kiêu Long trầm giọng nói: “Chưa đến lúc!”

“Còn phải đợi đến lúc nào nữa?”, Tiêu Chính Văn lại hỏi.

Từ Kiêu Long đáp: “Đợi cậu tiến vào Long Kinh, đợi cậu gặp chín đại sứ của Hiệp hội cấp cao chín nước, đồng thời thể hiện quyền uy của đất nước thì sẽ là lúc chiến khu Đông Nguyên điều động toàn quân đến”.

Tiêu Chính Văn nhíu mày, anh đã hiểu được ý của Từ Kiêu Long nói: “Được! Tiêu Dao Vương, tôi đợi lúc ông dẫn theo toàn quân đến”.

Dứt lời, Tiêu Chính Văn cúp máy, lại gọi cho chủ soái Hắc Long ở chiến khu Nam Lĩnh, câu đầu tiên là: “Lúc nào thì ông mới điều binh lính?”

Lúc này Hắc Long cũng đang ở trong phòng tổng chỉ huy tác chiến, nhìn bản đồ điện tử, lạnh lùng nói: “Ba trăm nghìn quân Hắc Long của chiến khu Nam Lĩnh đã tập hợp xong rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể điều binh! Vua Bắc Lương, lần này chúng tôi chiến đấu vì nước, chiến đấu vì Thiên Tử chứ không phải vì cậu”.

Tất nhiên Tiêu Chính Văn biết điều đó, anh nói: “Không hổ danh là Hắc Long, nghe tin liền hành động ngay, không hổ danh là thống soái hàng đầu của chiến khu Nam Lĩnh. Đợi lần này đánh lui Hiệp hội cấp cao chín nước và đại quân bốn trăm nghìn người kia, đích thân tôi sẽ đến chiến khu Nam Lĩnh để cảm ơn ông!”

“Cảm ơn thì không cần đâu, tôi lập tức đến Long Kinh ngay đây”, Hắc Long nói.

Tiêu Chính Văn đáp lời, rồi nhanh chóng cúp máy.

Sau đó, hai mắt anh sáng rực lên nhìn về phía xa, nói với Long Nhất: “Chuẩn bị xe đến Long Kinh gặp Hiệp hội cấp cao chín nước”. “Rõ!” Long Nhất cúi người, vội vã ra ngoài đi chuẩn bị xe.

Tiêu Chính Văn xoay người vừa định tìm Khương Vy Nhan thì thấy cô đang cầm áo khoác màu đen bước đến khoác lên người Tiêu Chính Văn, trìu mến nói: “Anh đi đường cẩn thận, đừng làm mất mặt Hoa Quốc, em và Na Na ở nhà đợi anh”.

Tiêu Chính Văn cảm động, nắm lấy bàn tay mềm mại của Khương Vy Nhan nói: “Ừ, anh hứa với em giải quyết xong chuyện lần này, sẽ dẫn hai mẹ con em đi Giang Trung, bắt đầu một cuộc sống mới”.

Khương Vy Nhan híp mắt cười gật đầu nói: “Em và con đợi anh”.

Nói rồi Tiêu Chính Văn lưu luyến nhìn Khương Vy Nhan, sau đó anh xoay người sải nhanh bước đi ra khỏi biệt thự, lên chiếc xe chuyên dụng của quân khu đang đỗ ở ngoài cổng.

Không lâu sau, Tiêu Chính Văn và Long Nhất đã lên máy bay chuyên dụng của Sở chỉ huy quân đội bay đến Long Kinh.

Cùng lúc đó.

Khách sạn dành cho các đại sứ nước ngoài ở Long Kinh.

Đây là khách sạn Quốc Tân – khách sạn sang trọng và trang nghiêm nhất Hoa Quốc.

Những người được mời đến đều là đại diện cho các quốc gia trên khắp thế giới, những việc trọng đại bình thường đều sẽ được tổ chức hội nghị và họp báo ở đây.

Lúc này trong vòng năm kilomet vuông quanh khách sạn Quốc Tân đã được bảo vệ nghiêm ngặt.

Cấm tất cả phương tiện qua lại.

Mọi ngóc ngách trên đường đều được các binh lính đặc chủng có trang bị vũ khí, mặc quân phục màu xanh đen canh giữ.

Trong vòng một kilomet quanh khách sạn Quốc Tân đều được lực lượng quân đội hùng hậu canh gác, xe tăng, xe bọc thép đều dàn trận ra.

Mà lúc này trong phòng họp cực lớn rộng khoảng hai nghìn mét vuông ở tầng cao nhất của khách sạn Quốc Tân đã đông nghịt.

Ở cửa ra vào có cắm cờ của chín quốc gia và cờ của Hoa Quốc.

Lúc này người đại diện của Hiệp hội cấp cao chín nước, đại sứ đặc biệt của chín quốc gia ngồi một bên trong phòng họp, mặt mày ai cũng đỏ bừng vì tức giận, họ đang thảo luận và tranh cãi gay gắt với những đại diện của quân đội Hoa Quốc và Long Các ở phía đối diện.

Trong đó có một người đàn ông trung niên da trắng, mùi khoằm, đôi mắt xanh biếc sâu thẳm đang tức giận nhìn Vương Lận – đại sứ ngoại giao của Hoa Quốc, lạnh lùng nói: “Đại sứ Vương, mục đích lần này của Hiệp hội cấp cao chín nước chúng tôi là Hoa Quốc phải cách chức Tiêu Chính Văn – chủ soái Bắc Lương, đồng thời không bao giờ để cậu ta bước chân vào quân đội nữa. Ngoài ra, các ông phải bồi thường một trăm tỷ tiền tổn thất của nhà tù đen. Hãy nhớ là một trăm tỷ USD!”

“Đúng vậy, lần này Hoa Quốc các người quá đáng lắm! Là chủ nghĩa bá quyền! Không hề chú trọng đến nhân quyền!”

“Nhất là cái tên Tiêu Chính Văn kia, nhất định phải cách chức, còn phải đưa đến tòa án quân sự”.

Đại sứ chín quốc gia ở phía đối diện đều kích động, tức giận hét lên.

Mấy người Vương Lận nhìn nhau, cau mày nói: “Thật xin lỗi, chúng tôi không thể đồng ý với yêu cầu của các vị. Đây là chuyện nội bộ trong chiến khu Hoa Quốc chúng tôi, giải quyết thế nào cũng là do quân đội Hoa Quốc tự mình quyết định. Hiệp hội cấp cao chín nước các người không có quyền can thiệp vào nghị quyết của quân đội Hoa Quốc”.

“Quân đội Hoa Quốc chưa từng khuất phục trước bất kỳ ai. Đại sứ Vương, ông nói với họ ai dám can thiệp vào chuyện của quân đội chúng ta thì tên lửa của ông đây sẽ bắn vào người đó!”

Ngồi bên cạnh Vương Lận là một người đàn ông trung niên mặc quân phục, trên vai có gắn bốn quốc huy Hoa Quốc màu vàng, khoảng hơn năm mươi tuổi, vẻ mặt khá tức giận, ánh mắt cực kỳ lạnh lùng chỉ vào người của Hiệp hội cấp cao chín nước, lớn giọng quát.

“Hoa Quốc chúng tôi đã không còn là quốc gia yếu kém một trăm năm trước nữa rồi. Bây giờ Hiệp hội cấp cao chín nước không có quyền, cũng không có tư cách nói chuyện với chúng tôi bằng thái độ này, càng không thể can thiệp vào quân đội của Hoa Quốc”.

Lúc này các đại diện của quân đội cũng tức giận, chỉ mong sao có thể hất bàn lên khai chiến với đám người kia.

Vương Lận cũng toát cả mồ hôi, nói với người đàn ông trung niên đó: “Chủ soái Diệp, thái độ của chúng ta nên hòa hoãn một chút, dù sao phía đối diện cũng là Hiệp hội cấp cao chín nước, đừng để người ta tìm ra kẽ hở”.

Chủ soái Diệp đó nhíu mày gào lên: “Hòa hoãn cái gì? Thái độ của Diệp Đỉnh Thiên này chính là vậy đấy, bọn họ thích thì nghe, không nghe thì đánh, đánh đến khi nào họ nghe thì thôi”.

Diệp Đỉnh Thiên tức giận nói, đại diện quân đội bên cạnh cũng tức giận nói vài câu.

Vương Lận hít sâu một hơi.

Diệp Đỉnh Thiên bên cạnh này là một lãnh đạo của quân đội Hoa Quốc, quản lý công tác tuyên truyền của năm chiến khu lớn.

Thậm chí đôi lúc còn có thể điều binh khiển tướng thay Thiên Tử.

Hơn nữa Diệp Đỉnh Thiên là chủ soái tiền nhiệm của chiến khu Đông Nguyên, một cường giả chủ soái bốn sao, đã đóng góp công sức cho Hoa Quốc trong những năm tám mươi, chín mươi, cũng là một nhân vật sáng chói và vinh quang trong lịch sử Hoa Quốc.

Trước đây, chủ soái Diệp này từng dẫn theo mười nghìn lính đột kích bao vây đại quân một trăm nghìn người ở bốn quốc gia xung quanh, đánh đến mức đối phương tan tác tả tơi, khóc than trời than đất, dù đối phương đầu hàng cũng không được, đánh đến thủ đô của một nước trong đó mới ngừng.

Người như vậy sao có thể nhẫn nhịn cho một đám người của Hiệp hội cấp cao chín nước ngông cuồng chỉ trích quân đội Hoa Quốc, chỉ trích chủ soái một chiến khu lớn của Hoa Quốc được chứ!.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
PME
29 Tháng ba, 2024 14:01
Mình nhận làm bộ này file ebook đọc off và nghe audio . Mình là dịch giả truyện chữ a,mình có list dịch bạn nào cần thì tham khảo ạ,mọi người cần gì thì liên hệ mình ở zalo: 0704730588 a.Đây là list mình dịch ạ: https://anotepad.com/note/read/shm6deeb
K
30 Tháng năm, 2023 21:14
Xem chuyện giết thời gian cho vui nhưng phải thấy tư tưởng bọn mọi Trung Quốc ghê thật từ , thằng tác giả , cái gì cũng là của chúng nó , có khi cái quần sịp của Tôi nó cũng bảo là khăn mặt của thằng Vua bỏ mẹ nào của đất nước nó cũng nên😂😂😂
K
02 Tháng năm, 2023 10:10
Càng xem càng ghét tg xây dựng nhân vật nữ chính ngu kg biết ví với loài nào nữa
K
27 Tháng tư, 2023 17:04
Xây dựng nhân vật như L , Chiến thần giỏi giang mà lấy phải con vợ bị thiểu năng
K
25 Tháng tư, 2023 17:28
Nữ chính ngu hết phần thiên hạ , xem chuyện mình chỉ mong con này thường xuyên bị ăn đòn , vì vừa ngu vừa đần và mất dạy với người tử tế với mình còn tử tế với người mất dạy và khốn nạn với mình . Nói chung chỉ muốn con này bị ăn đòn
K
24 Tháng tư, 2023 14:33
Đời sợ nhất lấy phải con vợ ngu , mà nhân vật nữ chính vừa ngu lại vừa đần , sao xây dựng nhân vật zở thế
BÌNH LUẬN FACEBOOK