Thật ra điều khiến mọi người giật mình không phải là thực lực của Tiêu Chính Văn, mà là sau khi anh uống tách trà có độc nhưng chiến lực của anh không hề giảm đi chút nào!
Điều này quá phản khoa học!
Đừng nói là Thiên Vương thiên cấp bốn sao, ngay cả Thiên Vương long cấp năm sao khi uống phải loại trà độc đó thì thực lực cũng sẽ giảm đi vì tác dụng của độc tính!
Chẳng lẽ mọi chất độc đều không có tác dụng với cơ thể của Tiêu Chính Văn?
Không thể nào!
Ông Lư liên tục lắc đầu, đó là loại thể chất đặc thù chỉ có trong truyền thuyết, tuyệt đối không thể xuất hiện ngoài đời thực!
Thật ra bọn họ không hề biết rằng, trước khi Tiêu Chính Văn đến Thanh Phong Môn, anh đã uống một viên thuốc giải độc do anh tự điều chế.
Căn cứ vào ghi chép trong Thiên Sơn Thư Lục, loại thuốc giải độc này có tác dụng giúp cho người ta uống độc dược như uống mật ong trong vòng một ngày một đêm!
Tuy nhiên, lúc uống tách trà độc kia, cũng không phải Tiêu Chính Văn hoàn toàn không có cảm giác gì. Chẳng qua chỉ là một chút cảm giác bồn chồn nhưng cũng tan biến đi rất nhanh, không để lại chút dấu vết nào.
Cùng lúc đó, con dao quân đội năm cạnh mang theo uy thế vô cùng lớn chợt lao tới, đâm thẳng vào con dao của Đoàn Việt Thành!
Chỉ nghe thấy một tiếng vang lớn, con dao của Đoàn Việt Thành nứt toác!
“Keng keng keng!”
Vài tiếng leng keng trong trẻo vang lên, Đoàn Việt Thành kinh hãi nhìn con dao trong tay mình, mồ hôi lạnh toát ra trong nháy mắt!
Tiêu Chính Văn thuận thế điều khiển con dao quân đội năm cạnh, mũi nhọn chuyển hướng, đâm thẳng về phía cổ họng của Đoàn Việt Thành!
Dù con dao quân đội năm cạnh dài khoảng hơn hai mét nhưng vì tốc độ quá nhanh nên mọi người chỉ thấy được một tia sáng lóe lên trước mắt!
Đối với mọi người ở đây, việc cường giả cảnh giới Thiên Vương có thể điều khiển đồ vật không phải chuyện kỳ lạ.
Nhưng điều khiến bọn họ thấy không thể tưởng được là năng lực khống chế đồ vật của Tiêu Chính Văn chỉ có thể dùng hai từ “biến thái” để hình dung!
Con dao quân đội năm cạnh nằm trong tay Tiêu Chính Văn hệt như có sinh mạng!
Không chỉ tốc độ nhanh khủng khiếp mà uy thế cũng rất dọa người!
Lúc này, Đoàn Việt Thành không kịp né tránh, con dao quân đội năm cạnh bay xuyên qua cổ họng ông ta!
Máu tươi bắn tung tóe, Đoàn Việt Thành chỉ cảm thấy cổ họng hơi ớn lạnh.
Lúc ông ta sờ tay vào cổ, tầm nhìn trước mắt đã bắt đầu mờ dần, tựa như sắc trời đã muộn, màn đêm sắp buông xuống.
Mà cổ họng ông ta lúc này đã biến thành một lỗ máu cực lớn, máu tươi cứ thế tuôn ra!
Đoàn Việt Thành tuyệt vọng ngẩng đầu, cảnh vật trước mắt đã hoàn toàn mờ nhạt.