Nói xong, Khổng Thiên Tường vẫy tay, chỉ vào bảng hẹn đấu phía ngoài phủ thành chủ: “Đi, chúng ta qua đó ký vào chiến thư, hôm nay Tiêu Chính Văn hắn đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay tôi!"
Hẹn đấu là một trong những điểm quan trọng nhất của thánh hội Vạn Tông, cho dù là đệ tử môn phái nào cũng có thể thách đấu với bất kỳ ai, đương nhiên, điều kiện là đối đầu công bằng, một chọi một!
"Anh Khổng, anh hơi quá đáng rồi đấy! Anh Tiêu, anh ấy đã...”
"Quá đáng ư? Một chọi một thì không coi là tôi bắt nạt hắn mà!", nói xong, đám người Khổng Thiên Tường và Hứa Tinh Nhi bèn bước qua đó.
Chưa đầy mấy phút, Khổng Thiên Tường đã ký xong vào bảng hẹn đấu.
Chỉ cần ký vào chiến thư, cho dù đối phương có thân phận gì đều phải ứng chiến, nếu không nhân tài trong thành Thiên Đô sẽ đồng loạt ra tay!
Sau khi Khổng Thiên Tường viết tên của Tiêu Chính Văn, ngay cả đệ tử phụ trách đăng ký của thành Thiên Đô cũng sững sờ!
"Thách... Thách đấu với Tiêu Chính Văn!"
Cùng với giọng nói của tên đệ tử kia vang lên, gần như toàn bộ phủ thành chủ đều lập tức trở nên yên lặng!
Nếu thách đấu người khác thì vẫn hợp tình hợp lý mà thông cảm được, nhưng thách đấu Tiêu Chính Văn thì không phải đang đi tìm cái chết sao?
Ngay cả Vương Vũ và Mạnh Phi Vũ cũng không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn, người khác còn dám chọc vào người này?
“Chuyện gì vậy, ai thách đấu cậu Tiêu?” Thanh Liên nhíu mày, nhìn về phía một đệ tử bên cạnh, nói.
“Bọn… bọn tôi cũng không rõ, đối phương chỉ là một tiểu bối cảnh giới Nhân Hoàng cấp một!” đệ tử kia quay đầu chỉ về phía Khổng Thiên Tường, nói.
Nghe thấy câu trả lời này, Thanh Liên thậm chí còn không buồn nhìn Khổng Thiên Tường nữa, quay người lại nói với mấy tên đệ tử bên cạnh: “Đừng quan tâm đến bọn họ, mau đi chuẩn bị cho thánh hội Vạn Tông!"
Lúc đầu, mọi người còn đang tò mò, thiên tài nào dám thách thức Tiêu Chính Văn, nhưng sau khi phát hiện có mấy tên tiểu bối cảnh giới Nhân Hoàng đứng ở cửa, họ chợt cảm thấy vô vị.
Lúc nào cũng có người tự tìm đường chết, nhưng sao hôm nay lại nhiều đến vậy?
Lúc này, mọi người đều quay người đi về phía khu vườn sau của phủ thành chủ.
Nói là vườn sau, nhưng cũng rộng mấy chục hecta, cả vườn toàn là hoa cỏ lạ mắt, hương thơm ngào ngạt.
Khổng Thiên Tường thấy mọi người đều đi về phía vườn sau của phủ thành chủ, cũng đành phải đi theo.
Mặc dù Khổng Thiên Tường là người nhà họ Khổng, nhưng nhà họ Khổng có rất nhiều nhánh nhỏ.
Với xuất thân của Khổng Thiên Tường, chắc chắn không đủ tư cách để tham dự thánh hội Vạn Tông ở thành Thiên Đô.
Lần đầu đến vườn sau của phủ thành chủ, Khổng Thiên Tường cũng như tên nhà quê lên thành phố, nhìn đông ngó tây, không thể rời mắt khỏi hoa thơm cỏ lạ trong vườn.