Thoáng chốc mọi người đều điên cuồng vì điều này, dù sao ai cũng muốn cho mình trở nên mạnh hơn, ai mà không khát khao có được sức mạnh vô song?
Hơn nữa những thứ này đều quá dễ dàng với Tuyệt Thiên, không cần tu luyện hàng ngàn năm, không cần chịu quá nhiều khổ sở mà người thường không thể nào chịu đựng được thì đã có thể có được thực lực mình hằng mong.
“Thật ra không phải là do tư chất của mọi người quá kém mà là do địa cầu, hay nói cách khác là do vũ trụ này hạn chế sự phát triển của mọi người”.
Tuyệt Thiên trịnh trọng nói.
“Hơn nữa tôi cũng không cho các người gì cả, chỉ là phá sức mạnh cấm chế trong người mọi người thôi. Chỉ cần thoát khỏi hạn chế của vũ trụ này với mọi người thì cũng có thể giống họ rồi”.
Nói rồi Tuyệt Thiên chỉ mấy đệ tử Thiên Cung Bắc Cực kia.
“Không ổn”.
Lòng Tần Lương Ngọc không khỏi chùng xuống khi nhìn thấy thế.
Tất nhiên bà ta biết rõ những điều Tuyệt Thiên nói không phải là sự thật, hắn chỉ đang mượn cớ để hủy đi sự phản kháng của mọi người.
Nhưng hiển nhiên Tuyệt Thiên đã thành công.
“Hắn nói thật sao?”
Nguỵ Vinh Kỳ quay đầu nhìn Long Cổ phía bên cạnh.
Long Cổ khẽ nhíu mày nói: “Thật ra từ trước triều Chu quả thực từng có cách nói tương tự, nghe nói Hoàng Đế cũng vì phá giải sự giam cầm nào đó nên mới cùng thăng thiên với Huyền Nữ!”
“Có điều đây cũng chỉ là một cách nói mà thôi, bây giờ cũng chưa ai có thể chứng minh được thật giả, còn về lời của hắn thì căn bản chẳng thể tin được!”, Long Cổ ngẩng đầu nhìn về phía Tuyệt Thiên đang có mấy phần đắc ý.
Dẫu sao không cùng họ hàng với mình thì tâm cũng sẽ khác!
Cho dù chuyện này là thật thì người của Chư Thiên Thần Giới làm gì có chuyện tốt bụng như thế, giúp đỡ tất cả mọi người đang có mặt đều phá giải sự giam cầm của bản thân?”
Thế giới này trước nay đều không có chuyện tốt kiểu như bánh từ trên trời rơi xuống, cho dù có thì đó cũng là bánh sắt, không bị đập chết cũng sẽ bị nện cho ngất xỉu!
Đúng vào lúc này, một sức ép khủng bố cứ thế bộc phát!
Hử?
Long Cổ không khỏi nhíu mày, chỉ thấy trên bầu trời, những cuộn trúc cổ từ từ xuất hiện, kinh điển Nho gia hiện ra giữa thế gian!
Ngay sau đó, một bóng hình chậm rãi bước ra từ trong kinh điển, Tử Cống lúc này oai phong lẫm liệt, thậm chí còn mang theo khí thế của bậc quân lâm thiên hạ!
Không chỉ có vết thương khi trước của ông ta đã hoàn toàn bình phục mà khí tức cả người của ông ta cũng được nâng cao hơn vài bậc.
“Các vị, trước đây vẫn luôn có người nghi ngờ gia tộc Khổng Thị của tôi, còn có người bôi nhọ chúng tôi bán đứng cả vùng ngoài lãnh thổ!”