Mayer đanh mặt nói với ông cụ kia.
Chưa nói đến Tiêu Chính Văn, dù có là nhân vật lớn hơn nữa tới thì cũng không dám ra tay với cụ ta.
Dù gì nơi này cũng là địa bàn của cụ ta, hơn nữa nước Lý còn kiểm soát tất cả cảng biển của vùng biển lục địa.
Nếu như đột nhiên cho đóng cảng biển, vậy thì dầu mỏ trên thế giới sẽ lập tức cạn kiệt!
Vậy nên dù là các nước Âu Lục hay Mễ Quốc thì đều phải nể mặt nước Lý mấy phần.
Giết được Tiêu Chính Văn thì cứ giết thôi!
Đây chính là lí do tại sao La Quốc Hoa vẫn cứ khuyên Tiêu Chính Văn tuyệt đối đừng hành động theo cảm tính!
Thấy Tiêu Chính Văn vẫn tỏ ra bình thản, Mayer cười gằn đứng dậy nói: “Tiêu Chính Văn, cậu có thể yên tâm, tôi sẽ không để cậu chết như vậy đâu!”
“Tôi sẽ khiến cậu phải quỳ trước mặt tôi, sau đó vặn đầu cậu xuống trước mặt cả thế giới!”
Mayer nghiến răng nghiến lợi, ác độc gầm lên.
“Đội trưởng La, ông mau nghĩ cách đi!”
Dương Linh Nhi cuống cuồng hết cả lên.
“Hừ! Ra vẻ thì phải trả giá thôi! Đã tới bước này rồi, tôi còn có thể nghĩ cách gì nữa đây!”
La Quốc Hoa căm hận nói.
Ban nãy ông ta đã cảnh cáo Tiêu Chính Văn, nơi này không giống với chỗ khác!
Thế nhưng Tiêu Chính Văn thì hay rồi, chưa nói đến chuyện vì một ly rượu mà làm hỏng hết mọi chuyện, lại còn kinh động tới cả trưởng lão hộ quốc của nước người ta, đây không phải tự tìm tới cái chết sao?
Mấy người bọn họ hợp lại với nhau, thực lực mạnh nhất là long soái năm sao, còn người ta có cả một Thiên Vương một sao đấy!
Chỉ một người này đã có thể chèn ép cho bọn họ không ngóc đầu lên nổi, lúc này sao có thể nói giúp cho Tiêu Chính Văn chứ?
La Quốc Hoa vẫn chưa muốn chết.
“Nói thật thì nếu rời khỏi Carlo, tôi thật sự không có tư cách bảo vua Bắc Lương của Hoa Quốc kính rượu mình, thế nhưng đáng tiếc thật, nơi này là Carlo!”
“Không phải thân phận của cậu rất cao sao? Không phải trước giờ chưa từng kính rượu người khác à? Tôi thật muốn nhìn xem hôm nay cậu sẽ ra ngoài kiểu gì đấy!”
Mayer lạnh lùng nói.
Tiêu Chính Văn vẫn điềm nhiên nhìn mấy người Mayer, biểu cảm vô cùng bình tĩnh.
“Nếu ông đã muốn biết như thế, chi bằng cho ông mở rộng tầm mắt. Ông đã gọi điện thoại rồi, có phải tôi cũng có thể gọi một cuộc điện thoại không?”
Tiêu Chính Văn vừa nói vừa rút điện thoại ra tìm một số điện thoại rồi ấn gọi đi.