“Con vẫn còn quá trẻ, Khổng Tề Thiên trải qua năm lần luân hồi, có lần luân hồi nào không cần tới trăm năm? Con mới có bao nhiêu, hơn nữa, gia tộc y dược chúng ta cũng không giỏi mấy chuyện chém giết!”
“Không bằng Khổng Tề Thiên cũng là chuyện hợp tình hợp lý, có điều, con cũng không cần phải nản lòng, nhiều nhất là hai trăm năm, con có thể giống như thế tử nhà họ Bạch, một bước tới trời!”
Trương Cảnh Nhạc lập tức an ủi Lữ Đồng Quang.
Ông ta đặt quá nhiều tâm huyết lên trên người Lữ Đồng Quang, có thể nói, Lữ Đồng Quang chính là hy vọng tương lai của ông ta!
Mà những lời vừa rồi của ông ta cũng không hoàn toàn đang an ủi Lữ Đồng Quang, gia tộc y dược đạt tới cao độ nhất định cũng có thể thông qua đan dược để nhanh chóng nâng cao cảnh giới.
Vậy nên, Lữ Đồng Quang vượt qua mấy người Khổng Tề Thiên cũng chỉ là vấn đề thời gian!
Giống như lúc ông ta vừa mới tới vùng ngoài lãnh thổ, chẳng qua chỉ là một con tép riu ở cảnh giới Chiến Thần, mà bây giờ cũng là nhân tài ở cảnh giới Nhân Vương cấp ba rồi!
“Sư phụ dạy phải, chỉ là một tên Tiêu Chính Văn, chẳng đáng để nhắc đến, đệ tử lẽ ra nên coi Bạch Thế Huân làm tấm gương, một trăm năm sau, vượt qua Bạch Thế Huân mới là chí hướng của đệ tử!”
Lữ Đồng Quang chắp tay nói với Trương Cảnh Nhạc.
“Ừ! Bạch Thế Huân thì làm sao? Với đại đạo của gia tộc y dược chúng ta, chỉ cần có đủ thời gian, bất cứ ai cũng có thể bị chúng ta chà đạp bên dưới gót chân!”
Nói tới đây, hai mắt Trương Cảnh Nhạc loé ra tia sáng, khí thế mạnh mẽ!
Bạch Thế Huân trong miệng hắn chính là người thành danh đã lâu trong thế hệ thanh niên nhà họ Bạch.
Từ trước tới nay, mặc dù Bạch Thế Huân chưa từng can dự vào chuyện tranh đấu ở vùng ngoài lãnh thổ, thế nhưng thực lực lại khủng bố dị thường, ngay tới Tư Mã Lôi khi thấy Bạch Thế Huân cũng phải ngoan ngoãn cúi rạp!
Càng không cần nói tới việc chiến đấu với Bạch Thế Huân!
“Vâng, đệ tử xin khắc ghi lời dạy bảo của sư phụ!”, Lữ Đồng Quang vội vàng chắp tay nói.
“Ừ, hiểu là được rồi! Sư phụ hiểu rõ tâm ý của con đối với cô chủ nhà họ Bạch, từ trước tới nay, con vẫn chuyên tâm nghiên cứu y đạo ở Y Thánh Hiên, vậy nên danh tiếng mới không nổi trội!”
“Bây giờ trận đấu của Vinh Thành sắp sửa diễn ra, con cũng có thể chuẩn bị một chút rồi tới góp vui!”
Trương Cảnh Nhạc bình thản nói.
“Sư phụ, với thực lực bây giờ của con, đi tham gia trận đấu ở Vinh Thành dường như hơi ức hiếp người rồi!”, Lữ Đồng Quang nhếch mép cười.
“Sư phụ không chỉ muốn cho con đi tham gia trận đấu, trận đấu ở Vinh Thành lần này, ai dành được quán quân sẽ được thưởng một viên Tuyết Liên ngàn năm, sư phụ muốn con lấy viên Tuyết Liên đó về đây!”
“Còn về có ức hiếp người không thì cũng có làm sao? Dù có ức hiếp thì bọn họ cũng phải nhịn!”