Hành động này của ông ta, trong mắt mấy người Vạn Phong thì không hề có điểm nào không thỏa đáng, ngược lại trên mặt hai người Âu Dương Trí và La Khai lại lộ ra vẻ phẫn nộ!
Họ là thiên tài của Chư Thiên Thần Giới đó, ngay cả bọn họ cũng phải cẩn thận hầu hạ, Lý Bạch thì hay rồi, vậy mà lại dám vô lễ với những nhân vật lớn này như thế!
“Đúng là nghé không sợ hổ, khá lắm, khá lắm!”, Âu Dương Trí đột nhiên lên tiếng.
Vừa nói, Âu Dương Trí còn vừa vỗ tay không ngớt, thế nhưng trong ánh mắt thì lại ngập tràn vẻ khinh thường.
La Khai phía bên cạnh lại cười khẩy, theo ông ta thấy, Lý Bạch dám khinh thường thiên tài của Chư Thiên Thần Giới như vậy, đợi lát nữa khi ra tay chắc chắn sẽ chết cực kỳ thê thảm!
Mặc dù dựa theo quy định của thành Huyền Thiên, không được đấu riêng bên trong thành, thế nhưng La Khai thì đã toan tính trong lòng đâu ra đó rồi, cho dù thiên tài của Chư Thiên Thần Giới có giết chết Lý Bạch ngay trước mặt ông ta thì ông ta cũng tuyệt đối không thắc mắc dù chỉ một câu!
Muốn trách chỉ có thể trách Lý Bạch quá hống hách!
Nếu như không phải vì thân phận thì thậm chí La Khai còn muốn đích thân ra tay để dạy dỗ cho Lý Bạch một bài học!
Thế nhưng mấy người Vạn Phong lại không dám nghĩ như vậy, thấy một tiểu bối Đế Cảnh cấp chín như Lý Bạch dám hống hách không kiêng nể gì như thế thì càng chắc chắn hơn về suy đoán trước kia của mình!
Đám người trố mắt nhìn nhau, không ai muốn giao đấu với Lý Bạch.
Ai cũng hiểu rằng bọn họ vừa không thể thắng mà cũng vừa không thể thua quá lộ liễu, nói cách khác phải xử lý cho thật ổn thỏa, vừa cho tất cả mọi người thấy được rằng là Lý Bạch dựa vào bản lĩnh thực sự để giành chiến thắng, vừa phải không làm tổn hại tới thể diện của bản thân!
Điều này rõ ràng đang làm khó bọn họ!
Mãi tới sau cùng, mọi người đều đổ dồn ánh mắt lên trên người thiên tài có tên là Thiên Trần Tử tới từ giới Vô Thiên.
Mọi người để cho ông ta xuất trận cũng là bởi vì khi trước ông ta không có thù oán gì với phía Tiêu Chính Văn, hơn nữa cũng chưa từng mỉa mai mấy người Tần Lương Ngọc.
Nói cách khác, chỉ có ông ta ra tay thì mới không mang lại tai họa chết chóc gì cho đám người bọn họ.
Thiên Trần Tử đương nhiên cũng hiểu nỗi khổ tâm của đám người, vậy nên cho dù không hề tình nguyện thì ông ta cũng chỉ đành đứng dậy tung một cú đấm về phía Lý Bạch.
Thấy Thiên Trần Tử ở cảnh giới đỉnh cao của Chuẩn Thánh cấp một ra tay, trên mặt La Khai và Âu Dương Trí đều đồng loạt nở một nụ cười lạnh lùng.
Đỉnh cao Chuẩn Thánh cấp một đối chiến với Đế Cảnh cấp chín, cho dù chỉ dùng một cái móng tay cũng có thể nghiền Lý Bạch ra bã chỉ trong nháy mắt!
“Mời!”
Thiên Trần Tử làm một động tác tay tỏ ý mời, sau đó sải bước tiến tới khoảng đất trống ở vị trí trung tâm và đứng yên tại đó, không hề chủ động ra tay.