Thậm chí không ít cao thủ Thiên Cảnh cấp hai và cấp ba cũng bị đánh cho bị thương nặng.
Chỉ trong thoáng chốc, không chỉ quấn chặt lấy Kiếm Đoạn mà còn khiến nguyên khí của điện Hiro bị tổn thương, thậm chí ngay cả điện Hiro đã có lịch sử lâu đời cũng bị Tiêu Chính Văn hủy diệt, chứng tỏ bản lĩnh này đáng sợ thế nào.
Lúc này Đoạn Đao trợn trừng mắt, hai mắt như phun ra lửa nhìn Tiêu Chính Văn.
Điện Hiro là sự tồn tại độc nhất vô nhị trong âm phủ Vy Hào, cũng là niềm hy vọng cuối cùng của âm phủ Vy Hào.
Nhưng ông ta chỉ có thể trơ mắt nhìn hy vọng của âm phủ Vy Hào bị hủy trong tay Tiêu Chính Văn.
Cảm giác này còn khó chịu hơn giết ông ta rất nhiều.
“Cậu dám giết hàng ngàn đệ tử của tôi, tôi liều mạng già này cũng phải lôi cậu chết cùng”.
Lúc này cơn giận của Đoạn Đao đã lên đến đỉnh điểm.
Thậm chí gạt cả sống chết của mình sang một bên.
Bây giờ ông ta chỉ có một suy nghĩ, đó là trả thù cho hàng ngàn đệ tử điện Hiro.
“Chỉ dựa vào ông mà cũng có tư cách lôi tôi chết cùng sao? Ông cũng đánh giá cao mình quá rồi đấy”, Tiêu Chính Văn cười nhạo, chế giễu nói.
Từng giây từng phút trôi qua, tần suất và sức lực ra tay của Tiêu Chính Văn lại cao hơn một chút.
Dù là cao thủ Thiên Cảnh cấp một cũng không thể đỡ được khí lực mà Tiêu Chính Văn đánh ra, thoáng chốc đã biến thành vũng máu, tan biến trong thế gian.
Cảnh tượng này khiến sắc mặt Đoạn Đao liên tục thay đổi, lúc này ông ta đã dùng hết sức rồi, mà Tiêu Chính Văn vẫn còn sức lực sao?
Hơn nữa dù là hiện giờ, Tiêu Chính Văn vẫn cực kỳ bình tĩnh như thể vẫn chưa đánh hết sức.
Sức mạnh ngón tay của TIêu Chính Văn cũng ngày càng mạnh, vài giây sau đó thậm chí ngay cả Đoạn Đao cũng hơi không chống đỡ nổi nữa, thấy kiếm võ sĩ trong tay cũng sắp không vững nữa.
Nhưng người ngoài nghĩ từ đầu đến cuối hai người họ chưa từng di chuyển nửa bước, thật ra là do tốc độ của hai người quá nhanh, mắt thường không nhìn thấy được.
Chưa đến mười giây nữa, chỉ thấy Đoạn Đao bỗng nôn ra máu, sau đó cả người văng ra xa.
Nhưng cả người ông ta còn chưa rơi xuống đất đã liên tục run rẩy vài cái, sau đó bản thân Đoạn Đao cũng hóa thành sương máu tản đi trong không trung.
Khi Đoạn Đao chết không toàn thây, không để các đệ tử của điện Hiro hoàn hồn, Tiêu Chính Văn vung tay lên khiến kiếm võ sĩ bay về phía tháp trấn hồn Bát Vũ.