Đối với anh mà nói, dường như tất cả những mưa to gió lớn này đều chỉ là mây khói thoảng qua mà thôi.
“Gần đây công việc trong công ty rất nhiều, may mà có Tô Tĩnh san sẻ cùng với em, nếu không thật sự không biết nên làm thế nào nữa!”, Khương Vy Nhan bất lực thở dài.
“Rất nhiều việc đều có thể giao cho mấy giám đốc cấp dưới xử lý, không cần phải tự mình gánh vác hết”.
Khương Vy Nhan chỉ cười gượng, dược phẩm xuất khẩu trên toàn quốc, đủ loại quy cách đều do tập đoàn Vy Nhan thẩm tra.
Đây không phải là khối lượng công việc bình thường, giám đốc nào có thể có bản lĩnh lớn đến thế đây?
Hiện giờ không ít nhân viên bình thường đều đã phải kiêm thêm nhiều chức vụ.
“Ôi, làm gì có chuyện dễ dàng như thế chứ, công ty của chúng ta thiếu điều cử nốt bảo vệ đi luôn rồi!”
Khương Vy Nhan cười gượng nói.
“Tuyển thêm người!”
Tiêu Chính Văn bình thản nói ra ba chữ này.
Với khối lượng công việc bây giờ của tập đoàn Vy Nhan, chỉ số nhân viên đó thì không thể nào đáp ứng đủ được.
“Những người thật sự hiểu về y dược quá ít, thêm cả chuyện một số nhân tài đỉnh cao sớm đã bị các doanh nghiệp y dược tuyển dụng hết rồi, chúng ta chỉ có thể tuyển mấy sinh viên vừa tốt nghiệp, rất khó!”
Khương Vy Nhan cũng vô cùng bất lực với tình cảnh trước mắt.
“Sếp Khương, công ty của chúng tôi có không ít nhân tài phù hợp với yêu cầu của cô, nếu như cô không chê thì có thể để bọn họ tới tập đoàn Vy Nhan xin ứng tuyển!”
Lãnh Kế Hồng không bỏ qua thời cơ, nói.
Khương Vy Nhan khẽ cau mày nói: “Làm thế không hay lắm thì phải? Dù gì tập đoàn Lãnh Thị cũng là một công ty lớn, nhân viên cũng không rảnh rỗi gì”.
“Không vấn đề gì, có thể phục vụ cho sếp Khương là vinh hạnh của chúng tôi!”
Lãnh Kế Hồng bày ra vẻ mặt nịnh nọt.
Sau vài phút bình tĩnh, cảm xúc của Lãnh Kế Hồng cũng ổn định hơn nhiều.
Dù sao cũng đã leo lên thuyền của Tiêu Chính Văn, tiếp theo tất cả đều phải nghe theo ý trời thôi.