“Đại Đế, vừa nãy chúng tôi đã bàn bạc với nhau, trước đó có hành động mạo phạm tới Đại Đế, vẫn mong Đại Đế có thể rộng lượng cho chúng tôi một cơ hội lập công chuộc tội!”
“Không sai, kể từ ngày hôm nay trở về sau, chúng tôi cam tâm tình nguyện không màng nguy hiểm vì Đại Đế, vẫn mong Đại Đế bỏ qua cho!”
Ba quỷ tướng đồng loạt tiến lên trước chắp tay hành lễ với Tiêu Chính Văn, mặt mang theo vẻ chờ mong.
“Đại Đế, mấy người bọn họ đã đặt xong nhà hàng, chuẩn bị mời cậu dùng cơm, đồng thời cũng muốn để cho tất cả thế lực trong thế tục tới bái kiến cậu!”
“Dẫu sao bây giờ tất cả mọi người trong âm phủ đều muốn được trông thấy diện mạo thật sự của Đại Đế!”, phán quan mặt đen vội vàng tiến lên trước giải thích.
Vì phải mượn người mượn quân bên phía âm phủ nên Tiêu Chính Văn cũng không phản đối.
Nhà hàng mà ba người họ đặt cũng không phải một nơi tầm thường mà là nơi chuyên để cho thập điện Diêm Vương và năm bộ Âm Tư tiếp đón khách quý.
Người bình thường căn bản còn không có cả tư cách bước qua cửa.
Dưới sự vây quanh của mấy người Sở Giang Vương, Tiêu Chính Văn bước thẳng vào trong nhà hàng.
Mấy người Thanh Diện đã chuẩn bị đầy đủ, không chỉ bao cả nhà hàng mà còn đặc biệt tìm tới mấy chục mỹ nữ quốc sắc thiên hương tới từ khắp nơi trong âm phủ để làm thị nữ cho nhà hàng.
Ở trước cửa còn có một tấm biểu ngữ để công khai bày tỏ cho cả âm phủ thấy được thái độ của bọn họ đối với Tiêu Chính Văn!
“Đại Đế, ẩm thực của âm phủ chúng tôi không thể so được với thế tục, vẫn mong Đại Đế đừng để bụng!”, phán quan mặt đen nhỏ giọng nói bên tai Tiêu Chính Văn vài câu.
Dẫu sao bên phía âm phủ cũng có rất nhiều cấm kỵ, mấy món ăn như dê hay bò ở âm phủ đều bị nghiêm cấm rõ ràng.
“Không sao!”, Tiêu Chính Văn không bận tâm, nói.
Tiêu Chính Văn vừa mới ngồi xuống, mấy người Thanh Diện đã dẫn theo một nhóm âm binh và quỷ tướng dưới trướng năm điện Diêm Vương lần lượt tới kính rượu Tiêu Chính Văn.
Vào lúc mọi người đang chè chén vui vẻ, người đàn ông mặc đồ đen xuất hiện ở điện Minh Quân lúc trước lại có mặt trước nhà hàng.
“Người không phận sự xin dừng bước!”
Người đàn ông mặc đồ đen vừa định tiến lên trước thì đã bị một âm binh ngăn lại.
“Cậu nói tôi là người không phận sự hả?”, người đàn ông mặc đồ đen lạnh lùng quan sát âm binh kia, nói.
“Thật sự xin lỗi, cho dù anh là người bên cạnh Mã Vương Gia thì hôm nay cũng không thể vào trong, tướng quân nhà chúng tôi và các đại nhân đã bao trọn nhà hàng rồi, vậy nên xin anh quay về cho!”, âm binh đó chắp tay nói với người đàn ông mặc đồ đen.
Cả âm phủ ai cũng biết người đàn ông này là thân tín bên cạnh Mã Vương Gia, danh vọng ở âm phủ cực kỳ cao, cho dù là thập điện Diêm Vương thì cũng phải nể mặt hắn vài phần.
Chỉ là hôm nay khác với khi trước, trên con phố bên ngoài nhà hàng đông kín người, mà mỗi người tới đây đều có địa vị cực kỳ cao!