Nhưng bây giờ dù là Chư Thiên Thần Giới hay là cả thế giới đều trở thành kẻ thù, người Hoa Quốc cũng sẽ không cúi đầu chịu thua trước bất kỳ ai nữa.
“Dân tộc này đã trải qua hàng ngàn năm chiến tranh khói lửa, chưa bao từng bị bất kỳ ai chinh phục, càng chưa từng cúi đầu khuất phục trước kẻ địch nào, trước đây đã không thì bây giờ cũng không, sau này càng không”.
Lúc này Thiên Tử đứng lên bục cao Thiên Tử Các, giọng điệu kiên quyết nói.
Bên võ tông, dù là Võ Thần Tông hay năm đại danh sơn, hầu hết những người nắm quyền võ tông cũng đồng thanh nói.
“Từ xưa nhà họ Khổng đã là tội đồ của Hoa Quốc, người tri thức hay học giả quái gì chứ, chỉ là một đám ăn cây táo rào cây sung, bán nước cầu danh lợi. Dù bọn tôi có chết cũng sẽ không thông đồng với cái thứ như chó má này”.
“Võ tông thế tục chính thức loại bỏ nhà họ Khổng, con cháu nhà họ Khổng không xứng được gọi là con cháu Hoa Quốc, cút khỏi Hoa Quốc”.
“Bọn tôi thề không bao giờ thỏa hiệp với nhà họ Khổng và Chư Thiên Thần Giới”.
“Đúng thế, hai bên không đội trời chung”.
Thoáng chốc hàng tỷ người dân cả Hoa Quốc ở thế tục cũng đều lên tiếng, thậm chí có vài người ném bài vị của tiên sư Thánh Nhân - Khổng Khưu vào nhà vệ sinh.
Nhà thờ Khổng duy nhất còn sót lại cũng bị đám đông giận dữ lật đổ.
“Được lắm! Các người hay lắm!”
Hai mắt Khổng Cập như phun ra lửa.
“Đây là kết cục của việc ăn cây táo rào cây sung, các ông có thể che mờ mắt người khác nhất thời nhưng không gạt được cả đời. Người dân trên khắp thế giới cũng có ngày thức tỉnh”.
“Bây giờ không chỉ Tiêu Chính Văn tôi tuyên chiến với Chư Thiên Thần Giới mà người dân ở thế tục cũng thế, ông còn có gì muốn nói?”
Tiêu Chính Văn cười nhạo nói.
“Hừ! Tiêu Chính Văn, cậu nghĩ chỉ dựa vào họ, cậu có tư cách đấu lại với Chư Thiên Thần Giới sao? Ngây thơ thật!”
Khổng Cập vừa dứt lời, bên Chư Thiên Thần Điện bỗng vang lên từng âm thanh quái lạ.
Khổng Cập quay đầu lại nhìn về hướng Chư Thiên Thần Điện, đắc ý nói: “Tôi muốn xem thử rốt cuộc Tiêu Chính Văn cậu đánh lại đại quân của Chư Thiên Thần Giới thế nào”.
“Tiêu Chính Văn, lần này chắc chắn cậu sẽ chết. Chỉ tiếc là sự can đảm của cậu không chỉ hại điện Thần Long mà còn hại chết hàng tỷ người dân Hoa Quốc”.
Kiếm sĩ Hoàng Kim cũng chế giễu nói.
Cùng lúc đó rất nhiều vết nứt xuất hiện trên bầu trời thành Thiên Khu như thể bầu trời sẽ sụp xuống bất cứ lúc nào.
Cuối cùng Chư Thiên Thần Giới vẫn ra tay với Tiêu Chính Văn.
Nếu vùng ngoài lãnh thổ vẫn đề phòng Chư Thiên Thần Giới giống ban đầu thì còn đỡ, nhưng lúc này cả vùng ngoài lãnh thổ đều đã cảm thấy biết ơn với Chư Thiên Thần Giới, làm sao có thể có ý chí phản kháng?