Một cơ thể rồng trong suốt vô hình xuyên thẳng qua ngực Chí Thiên khi Tiêu Chính Văn vừa bước lên.
Chí Thiên còn chưa kịp trốn thoát, đã lập tức biến thành sương máu và tản ra trong không trung như Thiên Hình.
Chỉ trong chốc lát, hai bị thiên tài đã ngã xuống, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh nồng nặc, Ngọc Hoành cũng phun ra một ngụm máu lớn.
“Phụt!”
Ngọc Hoành muốn phản kháng, nhưng lại phun ra máu như bị trúng đòn nữa.
“Anh…”
Ngọc Hoành ôm ngực, nghiến răng nhìn Tiêu Chính Văn, một bức tường không khí vô hình đã chặn giữa hắn và Tiêu Chính Văn.
Hắn không thể ngồi yên chờ chết như Chí Thiên và Thiên Hình, hắn muốn phản công chống lại Tiêu Chính Văn.
Nhưng hắn còn chưa kịp ra tay, Tiêu Chính văn đã tiến lên, không hề tung đòn tấn công, một bước chân này dường như đã giẫm nát Ngọc Hoành.
Một giây sau, trước ánh mắt chăm chú của mọi người, cơ thể Ngọc Hoành tan ra, hóa thành vô số mảnh thịt trong suốt như pha lê.
Cường giả cảnh giới Chuẩn Thánh thì sao?
Thiên tài của Chư Thiên Thần Giới thì thế nào?
Ở trước mặt Tiêu Chính Văn cũng không hề có sức phản kháng.
Lúc này, Tiêu Chính Văn đã bước đến thành trì cổ.
Tiêu Chính Văn nhìn về phía cổng thành, khẽ đưa tay lên phất nhẹ.
“Bùm!”
Một tiếng nổ lớn vang lên, cổng thành cổ chậm rãi mở ra.
Lúc này, không khí xung quanh vô cùng yên tĩnh.
Chỉ trong vài bước, Tiêu Chính Văn đã giết ba vị thiên tài, mà đám người Thiên Hình còn không thể chống trả. Ở trước mặt Tiêu Chính Văn, bọn họ chỉ yếu đuối như con kiến.
Bảy vị thiên tài còn lại vội vàng tránh xa Tiêu Chính Văn, cảnh giác nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Tiêu Chính Văn.
Hồng Ấn và Dạ Ma Thiên cũng vô cùng gượng gạo, không dám đi cũng không dám ở, chỉ đứng sững sờ tại chỗ.
Tiêu Chính Văn chắp một tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn lên thành trì khổng lồ.
Thời khắc này, bóng hình của Tiêu Chính Văn cực kỳ cao lớn, cảnh tượng này đã in sâu vào trong lòng bảy vị thiên tài.
Ba vị thiên tài đã chết đều là những người giỏi nhất trong số bọn họ, ai cũng là cao thủ Chuẩn Thánh cấp một đỉnh cao.
Nhưng bọn họ đều không thể chịu nổi một chiêu của Tiêu Chính Văn, đã biến thành tro bụi trong nháy mắt, sao người khác có thể không sợ hãi cho được?
Trước đây, bọn họ còn kiêu ngạo, coi thường Tần Lương Ngọc, nhưng bây giờ lại ngoan ngoãn như một đứa trẻ mắc lỗi, cúi đầu, nín thở nhìn Tiêu Chính Văn.
Thậm chí còn có người lầm tưởng rằng Tiêu Chính Văn không phải đến từ địa cầu, mà rất có khả năng là một nhân vật lớn trong truyền thuyết của Chư Thiên Thần Giới.
Dù sao các thế lực của Chư Thiên Thần Giới đều có cao thủ bí mật lẻn vào địa cầu, như Trần Khánh Chi trước đây và Hồng Ấn hiện tại, đều ẩn nấp trên địa cầu.
Ai có thể đảm bảo rằng những nhân vật huyền thoại đó không sử dụng chiêu này?