Người phụ nữ trẻ tuổi đó đố kỵ nói.
Một người đàn ông trẻ khác bên cạnh cười mỉa nói: “Tư Mã Tư, anh đừng có mà bênh vực cho Tiêu Chính Văn nữa, rốt cuộc hắn có mạnh như anh đã nói hay không, mọi người đều quá rõ ràng”.
“Chuyện làm mất Thánh Huyết Đế Tuấn, bất kể thế nào anh cũng phải giải thích hợp lý với gia tộc. Thánh Huyết Đế Tuấn không chỉ của một mình anh mà là tài nguyên tu luyện quý giá nhất của tất cả mọi người”.
“Cho dù anh không đánh với Tiêu Chính Văn thật hay có âm mưu khác đều phải cho mỗi người chúng tôi lời giải thích”.
Ba người ở đó hoàn toàn không tin tưởng một dấu chấm câu nào trong lời nói của Tư Mã Tư cả.
Họ từ nhỏ đã sinh ra trong gia tộc hoàng tộc, đều dễ dàng lấy được đủ loại tài nguyên, mà bây giờ họ mới ở cảnh giới nào?
Tiêu Chính Văn xuất thân ở thế tục, dù Tiêu Chính Văn là vua Bắc Lương, trong tay nắm giữ tất cả tài nguyên của thế tục thì sao có thể so được với hoàng tộc?
Huống gì thế tục đã suy tàn hàng ngàn năm, còn tài nguyên nào đáng để xưng thần không?
“Nếu không phải anh cứ áp chế cảnh giới ở Nhân Vương cấp năm, tôi tin chắc gia tộc sẽ không bảo anh đến đó, nhưng anh lại báo đáp sự tin tưởng của gia tộc với anh thế sao?”
“Thua hay có âm mưu khác cũng thế thôi, ít nhất anh nên đối diện trực tiếp chứ không phải trốn ở nơi khỉ ho gà gáy này để né tránh gia tộc vặn hỏi này nọ”.
Người đàn ông dẫn đầu đó lại lạnh lùng nói.
Ba người họ cũng là cường giả thế hệ trẻ trong top mười của gia tộc Tư Mã, hơn nữa người có thực lực mạnh nhất trong đó đã đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng cấp bốn.
Người này chắc chắn được gọi là người xuất chúng trong thế hệ trẻ.
Càng là ba vị trong số bốn anh kiệt của nhà họ Tư Mã đứng sau Tư Mã Lôi.
So với Tư Mã Tư, xét về danh tiếng ở ngoài lãnh thổ hay thực lực Tư Mã Minh Nhuệ, Tư Mã Nguyệt và Tư Mã Thành đều là những người đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp.
Thế nên nghi ngờ chất vấn Tiêu Chính Văn, nghi ngờ Tư Mã Tư giở trò gian manh trong đó cũng không có gì lạ.
“Nếu Tiêu Chính Văn có bản lĩnh giết Tư Mã Lôi thật, thua trong tay hắn cũng không mất mặt, nhưng trước hết là hắn phải có thực lực này mới được”.
“Những người lớn tuổi trong gia tộc không dễ nói chuyện như bọn tôi đâu”.
Tư Mã Minh Nhuệ cười mỉa nói.
Thật ra chuyện này không chỉ có quản lý cấp cao của nhà họ Tư Mã nghi ngờ mà ngay cả nhà họ Khổng cũng đang nghi ngờ Khổng Tề Thiên có giở trò gì trong đó hay không.
“Tôi đã nói hết những gì nên nói rồi, nếu các người vẫn không chịu tin tôi thì có thể tự mình đi tìm hiểu”.
“Muốn biết sức chiến đấu của một người vô cùng đơn giản, hơn nữa bây giờ Tiêu Chính Văn đang ở Hoa Quốc thế tục, muốn tìm hắn cũng không khó”.
Tư Mã Tư cũng lười phải giải thích nhiều thêm nữa, cứ dứt khoát dùng phép khích tướng.
Nếu mấy người họ không muốn để mình yên ổn thì dĩ nhiên Tư Mã Tư cũng rất vui khi lợi dụng Tiêu Chính Văn để loại bỏ ba đối thủ cạnh tranh mạnh này của mình.