Lời nói của Điền Văn đang ám chỉ với Lý Bạch, rất có khả năng Triệu Xá là do Triệu Thắng cử tới gây chuyện, mục đích là mượn cơ hội chiếm Đế Khư!
Nghĩ tới đây, Lý Bạch cũng chỉ có thể âm thầm nhẫn nhịn, trở lại chỗ ngồi!
Nhưng mọi người ở đây đều nhìn thấy rõ, Triệu Xá công khai nhạo báng Tiêu Chính Văn, mà người của điện Thần Long còn không dám đáp trả, điều này càng chứng thực tin tức Tiêu Chính Văn bị thương nặng chưa lành!
"Xem ra lần này Tiêu Chính Văn thật sự xong đời rồi! Ở thời điểm mấu chốt, hắn bị thương nặng, e là điện Thần Long không đi được bao xa nữa!"
"Bất kể chiến tích trước đây của hắn huy hoàng đến mức nào, giờ đây cũng đã gặp nguy hiểm bốn bề! Chưa biết chừng còn có kẻ thù tìm đến gây phiền phức cho hắn nữa!"
Không ít người cũng âm thầm suy đoán trong lòng về tương lai của điện Thần Long và Tiêu Chính Văn!
Mà sau chuyện này, phía điện Thần Long cũng yên tĩnh khác thường, giống như chưa có chuyện gì xảy ra vậy.
Vừa không thấy Tiêu Chính Văn tỏ thái độ, cũng không thấy đám người Tần Lương Ngọc lên tiếng, hết thảy đều yên lặng một cách kỳ lạ!
"Theo lý mà nói, với tính cách của Tiêu Chính Văn, không thể nào cứ bỏ qua như vậy!", đám người Khổng Thế Phương và Tư Mã Huy tụ lại với nhau lần nữa, cũng đang thảo luận chuyện này!
"Điều này vừa khéo nói rõ, giờ Tiêu Chính Văn đã yếu tới cùng cực, một lòng chỉ muốn làm rùa đen rụt cổ thôi!", Tư Mã Huy cười nhạt nói.
"Không sai, nếu không phải bị thương nặng không trị được thì chắc chắn Tiêu Chính Văn sẽ ra tay, dù không ra tay, ít nhất cũng sẽ lên tiếng đại diện cho điện Thần Long!", Khổng Thế Phương nói với giọng điệu chắc nịch.
Thật ra hai người họ vẫn luôn không cam lòng, dẫu sao hai người đều có chỗ dựa vững chắc, lúc trước bị Tiêu Chính Văn sỉ nhục như vậy, nhưng lại một mực không dám phản kháng!
Vì vậy, bọn họ vẫn luôn chú ý mỗi hành động của Tiêu Chính Văn, đồng thời chờ cơ hội trả thù anh!
Hôm nay bốn cậu chủ Chiến Quốc cùng không ít thanh niên Chiến Quốc đều lũ lượt trở về. Tiêu Chính Văn kém rất xa so với bọn họ.
Nhất là chuyện Tiêu Chính Văn bị thương nặng, càng làm cho họ thấy được chút ánh sáng hy vọng le lói!
"Quả thật đây không phải phong cách của Tiêu Chính Văn, người này tuyệt đối không phải loại hiền lành gì! Nếu là trước đây, hắn đã điên cuồng trả thù Triệu Xá rồi!"
Tư Mã Huy cau mày nói.
"Vừa rồi ông cũng nói rồi đấy, bây giờ bốn cậu chủ Chiến Quốc trở về, mà cậu ta lại không biết hôm đó cậu chủ nào đã đánh lén mình, sao cậu ta còn dám không coi ai ra gì chứ?", Khổng Thế Phương cười nhạt nói.
"Cho dù không phải Điền Văn, cũng có thể là cậu chủ của Tề Quốc, theo tôi thấy, người có khả năng nhất chính là Điền Khải! Dẫu sao Điền Văn còn phải lo giữ thể diện, lỡ như bị lộ sẽ gây ra hậu quả khôn lường!"
Tư Mã Huy cau mày phân tích.
"Không sai, bất kể là Điền Khải hay Điền Văn ra tay, nhưng Tiêu Chính Văn bị thương nặng đã là chuyện chắc như đinh đóng cột. Hôm ấy số người có mặt ở đó đâu chỉ hàng vạn người? Chuyện này không thể là giả!"