“Khổng Khưu ông ta có thể phản bội lại tổ tiên, thế nhưng con cháu Hoa Quốc chúng ta dù là một ngày cũng tuyệt đối không thể quên đi ý chí của Thuỷ Hoàng, mọi người đồng lòng, vượt qua quốc nạn, máu không chảy cạn, thề không ngưng chiến!”
“Truyền chỉ, nếu như có một người nào trong võ tông dám nói chuyện đầu hàng thì chu di cửu tộc, tuyệt đối không khoan nhượng!”
Vùng ngoài lãnh thổ và giới thế tục đều tôn sùng Tiêu Chính Văn, anh được nhiều người ủng hộ, Khổng Cập đã cảm thấy cực kỳ tức giận.
Ông ta là cụ tổ nhà họ Khổng, nhà họ Khổng mới là bá chủ thống trị mấy ngàn năm của Hoa Quốc.
Tiên sư Khổng Thánh và truyền nhân ở các thế hệ của nhà họ Khổng, có ai mà không có địa vị cao ở Hoa Quốc, được khắp nơi ủng hộ?
Ông ta mới là chủ nhân của Hoa Quốc, cũng chỉ có ông ta mới xứng có được lòng dân Hoa Quốc.
Kiếm sĩ Hoàng Kim của Thánh Giáo Đình quay sang nhìn Khổng Cập, các thế lực đều đã có hiệp nghị với Chư Thiên Thần Giới, chỉ có Hoa Quốc khai chiến với Chư Thiên Thần Giới ư?
Lẽ nào chỉ dựa vào Tiêu Chính Văn và điện Thần Long phía sau cậu ta sao? Đúng là nực cười!
“Chỉ dựa vào một đám ô hợp của điện Thần Long cũng dám chống đối với Chư Thiên Thần Giới hả?”, cuối cùng Khổng Cập không nhịn được nữa tức giận gào lên.
Mặc dù người của điện Thần Long không phải là đám ô hợp nhưng muốn dựa vào điện Thần Long chống lại Chư Thiên Thần Giới đúng là hão huyền.
Dù sao cách biệt thực lực giữa hai bên quá lớn, Chư Thiên Thần Giới không phải chỉ là một thế giới mà là cả một thế lực trong vũ trụ song song.
Cách biệt này không thể chỉ dựa vào một người nào đó mà có thể kéo lên được.
Dù là Khổng Cập cũng phải thừa nhận Tiêu Chính Văn là một trong số ít những người được trời thiên vị trong hàng ngàn năm, nhưng vậy thì sao?
Huy hoàng của anh chẳng qua chỉ là so với đám cùng lứa thôi, so với những người lớn tuổi, nhất là những người ở thời đại của ông ta thì Tiêu Chính Văn chỉ bé nhỏ đến mức đáng thương.
Ngoài nước Ngụy, hầu hết các thế lực ở ngoài lãnh thổ đều chọn thỏa hiệp, tức là Hoa Quốc chỉ có thể một mình chống lại Chư Thiên Thần Giới.
Một khi chọc giận Chư Thiên Thần Giới thì Hoa Quốc bỗng chốc sẽ không còn tồn tại.
Lúc này không chỉ có Khổng Cập nổi lên ý định giết người mà ngay cả các thế lực dưới trướng của nhà họ Khổng cũng đều ước gì có thể xé xác Tiêu Chính Văn.
Nếu không phải do Tiêu Chính Văn nhiều chuyện thì lúc này họ đã quay về thế tục, lần nữa lấy lại quyền lợi và địa bàn thuộc về mình.
Khổng Cập thông qua trận pháp Thiên Kính lạnh lùng nói với tất cả người Hoa Quốc: “Các người phải nghĩ cho kỹ, một khi đi bước này thì không khả năng quay đầu lại được nữa”.
Khổng Cập đang đe dọa hàng tỷ người dân ở cả Hoa Quốc, nhưng ông ta vừa dứt lời, giọng của rất nhiều người vang lên trên mảnh đất Hoa Quốc như sấm.
“Bọn tôi thà chết cùng