Một màn sáng cực kỳ chói mắt lao thẳng lên chân trời, thực lực của chính Tiêu Chính Văn cũng đột phá đến Thiên Cảnh cấp hai ngay sau đó.
Vèo!
Sau khi một tia chớp màu tím đánh xuống, cảnh giới của Tiêu Chính Văn lại cao hơn, lên thẳng đến Thiên Cảnh cấp ba.
“Đại Đế thế mà lại đột phá?”, đại tướng Dạ Xoa hơi ngạc nhiên nhìn về phía căn phòng bí mật.
Màn sáng chói mắt đó lao thẳng lên trời, đồng thời trong màn sáng như có tiếng rồng gầm.
Ngay sau đó cảnh giới của Tiêu Chính Văn lại được tâng lên một bậc, chớp nhoáng đã đột phá đến Thiên Cảnh cấp ba.
Không lâu sau, thực lực của Tiêu Chính Văn đã đột phá đến Thiên Cảnh cấp chín đỉnh cao.
Phải biết đây là cảnh giới thần hồn của Tiêu Chính Văn, nếu Tiêu Chính Văn quay về ngoài lãnh thổ, dung nhập vào cơ thể của mình lần nữa, cảnh giới vẫn sẽ cao hơn một bậc.
Nói cách khác lúc này cảnh giới của Tiêu Chính Văn đã cực kỳ gần với cảnh giới Chuẩn Thánh.
Sau Thiên Kính thì có cảnh giới Chuẩn Thánh, đã là một nửa thánh nhân, đó là sự tồn tại vượt xa cả cảnh giới Chân Tiên.
Thậm chí Chuẩn Thánh chỉ cần một ý niệm đã có thể tiêu diệt một hành tinh nhỏ.
Thế nên sự cách biệt giữa hai người quả thật là một trời một vực.
Nếu lại đột phá thêm Thánh Cảnh thì có thể tự do đi lại trong vũ trụ.
Cả vùng ngoài lãnh thổ đến bây giờ cũng chỉ có sáu người từng đạt tới cảnh giới Chuẩn Thánh, một người là Khổng Cập – tổ tiên khai sáng của nhà họ Khổng, hai người còn lại chính là Bạch Khởi và Mộng Điệp.
Ba người khác đều lén lút đột phá, hơn nữa làm gì cũng cực kỳ khiêm tốn, đến giờ cũng không có ai biết rốt cuộc ba người còn lại là ai.
Thậm chí ngay cả Khổng Cập – tổ tiên của nhà họ Khổng, cũng mới đột phá ở cảnh giới này vào một ngàn năm trước.
Còn cảnh giới Chuẩn Thánh là một ranh giới quan trọng của việc phân chia tiên phàm, người vượt qua bước này mới được xem đã siêu thoát khỏi thế gian thật sự.
Nhưng từ xưa đến nay không biết có bao nhiêu người đều bị mắc lại ở ngưỡng cửa Chuẩn Thánh.
Theo ghi chép của Thiên Sơn Thư Lục, đạt đến cảnh giới Chuẩn Thánh là có thể đạt được cảnh giới hợp nhất Thiên Nhân với vũ trụ này, hơn nữa chỉ có đến bước này mới có thể xem là thoát khỏi việc thay xương đổi thịt.
Thật ra theo cách nói trong Thiên Sơn Thư Lục, dù đạt đến cảnh giới này cũng chỉ có thể được xem là tiên nhân trong truyền thuyết thôi.
Nhưng so với tiên, thần là sự tồn tại mạnh hơn, còn thánh nhân cách thần cảnh một khoảng cách cực kỳ lớn.
Dù sao tiên cũng chỉ có thể tiêu dao tự do, còn thần thì lại tạo ra vạn vật.