Từng giây từng phút trôi qua, không khí xung quanh dần dạt dào sinh khí.
Hơn nữa, càng ngày càng nhiều sinh khí từ mọi phương hướng về phía Tiêu Chính Văn.
Chỉ một lúc sau, ngay cả Đổng Thừa cũng cảm nhận được sinh khí xung quanh mình nhanh chóng giảm đi.
“Có chuyện gì vậy? Lẽ nào Tiêu Chính Văn đang giở trò?”
Đổng Thừa nhíu mày.
Ban đầu, chỉ có sinh khí trong bán kính trăm kilomet bị hấp thụ, nhưng chưa đầy hai tiếng, cây cả trong bán kính nghìn kilomet đã bắt đầu khô héo.
Hơn nữa, tốc độ khô héo ngày càng nhanh, trong nháy mắt đã mở rộng cả nghìn kilomet.
Lúc mọi người đang vô cùng kinh ngạc, chỉ có ánh mắt của Bạch Thiên Kiệt sáng lên, quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn.
Sinh lực ở vùng ngoài lãnh thổ nồng hơn nhiều so với giới thế tục, đó là lý do tại sao người bình thường đến vùng ngoài lãnh thổ có thể sống đến một hai trăm tuổi.
Sinh khí xung quanh Tiêu Chính Văn nghìn kilomet đều tập trung về một điểm, nhưng cùng lắm cũng chỉ có thể khiến cỏ cây khô héo, thậm chí đất đai khô cằn trong thời gian ngắn.
Ngoài ra không còn bất kỳ tác dụng nào nữa.
Đối với cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ, muốn tước đoạt sinh khí của bọn họ đều có dễ dàng!
“Hừ, muốn tước đoạt sinh khí của tôi? Cậu còn quá trẻ! Người đâu, mau kích hoạt đại trận phòng ngự!”
Đổng Thừa nói với vẻ mặt bình tĩnh.
Chẳng mấy chốc, các thế gia ở vùng ngoài lãnh thổ cũng bắt đầu chú ý đến việc này.
“Tiêu Chính Văn muốn làm gì? Lẽ nào hắn muốn tước đoạt hết sinh khí của chúng ta?”
“Hừ, hắn nghĩ thật đơn giản! Sinh khí ở vùng ngoài lãnh thổ nồng đậm hơn giới thế tục rất nhiều. Ngay cả huyết tộc cũng không thể chuyển hóa hết sinh khí thành tử khí!”
“Đúng vậy, dù sao năng lực của một mình hắn cũng có hạn, vậy mà hắn còn dám ảo tưởng đến chuyện ngay cả huyết tộc cũng không làm được!”
Nhiều người đang chế nhạo Tiêu Chính Văn.
Nhưng thời gian dần trôi qua, gia tộc Buckingho ngày càng tiến gần Hoa Quốc. Lúc này, ở phía tây bắc Hoa Quốc đã xảy ra cuộc hỗn loạn lớn.