Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn người đàn ông trung niên.
“Mọi người phân xử giúp tôi với, làm gì có…”
Người đàn ông trung niên còn chưa nói xong, Tiêu Chính Văn đã vung một bạt tai thật mạnh, khiến ông ta văng ra xa hơn hai mét, sau đó anh nói với bảo vệ ở cửa: “Coi chừng ông ta!”
Ngay sau đó, dưới ánh mắt chăm chú kinh ngạc của mọi người, Tiêu Chính Văn bước tới gần ông lão. Anh đâm kim châm vào bụng ông lão rồi rút nó ra và nói: “Mọi người xem kỹ, kim châm không hề đổi màu đen, điều này chứng tỏ trong dạ dày của ông lão không có độc!”
Tiếp đó, anh đâm kim châm vào cổ họng ông lão, lúc rút kim châm ra, mọi người không khỏi hít sâu một hơi.
Kim châm lại biến thành màu đen!
“Mọi người thấy rồi đó, ông lão trúng độc ở chỗ cổ họng, vậy tôi muốn hỏi người con trai hiếu thuận này và mấy nhân viên hóa nghiệm, giải thích như nào về chất độc ở cổ họng ông lão?”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng hỏi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người hóng hớt và phóng viên đang xúm lại xem xung quanh đều đưa mắt nhìn nhau.
Bọn họ cũng không ngờ lại xuất hiện tình cảnh như vậy…
Vốn dĩ bọn họ chỉ nhận tiền để làm việc thôi.
Thế nhưng tình hình trước mắt khiến bọn họ không biết nên làm thế nào.
Đặc biệt là người đàn ông trung niên kia, lúc này nhìn thấy cây kim châm bị nhuộm đen trong tay Tiêu Chính Văn, con ngươi đảo qua đảo lại, cũng không biết nên giải thích thế nào.
Ngay cả hội trưởng Lý bên cạnh cũng câm như hến.
Sắc mặt Tiêu Chính Văn lạnh tạnh, ánh mắt nhìn chăm chăm vào người đàn ông trung niên đó, lạnh lùng chất vấn: “Nói! Ai sai mấy người tới đây? Tôi chỉ cho mấy người một cơ hội!”
Trong nháy mắt, cơ thể Tiêu Chính Văn toát ra sát khí đầy khủng bố, khoá chặt lấy người đàn ông trung niên, khiến cho ông ta bất giác lùi ra sau mấy bước!
Khí thế thật đáng sợ!
Những người đang vây bên ngoài tập đoàn Vy Nhan đều bị hơi thở trên người Tiêu Chính Văn doạ sợ liên tiếp lùi ra sau!
“Cậu, cậu muốn làm gì?”