Ông lão tóc bạc nhà họ Phương bỗng hét lên, sau đó vung tay lên ném miếng sắt mẹ chỉ lớn bằng bàn tay về phía Đế Khư.
Rõ ràng ông lão đó biết rõ lúc này cách duy nhất có thể bảo vệ mạng sống là ném thứ đồ này cho Đế Khư.
Ngoài Tiêu Chính Văn ra, khó mà tìm được người thứ hai có thể đánh lại ba cao thủ kết hợp.
Dù có cũng rất khó đảm bảo đối phương sẽ không bị người của Chư Thiên Thần Giới thu phục.
“Miếng sắt này là bảo vật của thế giới này, tuyệt đối không thể để nó rơi vào tay kẻ xấu”, Vương Hử đứng phắt dậy, trên đỉnh đầu xuất hiện ba đóa hoa sen màu vàng.
Không đợi Vương Hử làm gì, Tiêu Chính Văn đã giành trước một bước, bước lên hư không cầm lấy miếng sắt đó.
Ngay khi Tiêu Chính Văn vươn tay giành lấy miếng sắt, vô số ánh mắt sắc bén cùng nhìn về phía Đế Khư.
Nhưng Tiêu Chính Văn không hề sợ hãi kiêu ngạo đứng đó, xem ánh mắt của mọi người là không khí.
“Đây là vật khai thiên của Bàn Cổ, nhớ kỹ không được làm mất”.
Lúc này Vương Hử cũng sải bước đi đến trước mặt Tiêu Chính Văn, thấp giọng dặn dò.
Mấy ánh mắt đó cũng cảm nhận rõ sự tồn tại của Vương Hử nên chỉ nhìn một cái rồi nhìn sang chỗ khác.
Nhưng Tiêu Chính Văn đã lấy được củ khoai nóng bỏng tay này từ tay nhà họ Phương, sắt mẹ là bảo vật trong truyền thuyết, cho dù rơi vào tay ai cũng sẽ bị rắc rối quấn lấy.
Tiêu Chính Văn biết rõ đây là củ khoai nóng bỏng tay mà vẫn cất vào túi trước mặt mọi người.
Cùng lúc đó các khu nhà và nhà chính mà nhà họ Phương ở đều lần lượt nổ ra các trận chiến lớn.
Thoáng chốc nhà họ Phương cực kỳ giàu có đã trở thành lịch sử.
Mặc dù chuyện nhà họ Phương bị vùng ngoài lãnh thổ gạch tên cũng chấn động nhưng lại không có được sự chú ý nhiều bằng tin tức miếng sắt mẹ rơi vào trong tay Tiêu Chính Văn.
“Sắt mẹ? Đó là thứ gì?”
“Đó là vật mà Bàn Cổ đã dùng vào năm đó, hơn nữa là một trong mười miếng sắt đen mà rơi xuống từ trên chiếc rìu của ông ấy”.
Có người không biết hỏi, không ít người biết chuyện nhanh chóng trả lời.
Trước đó sắt mẹ cũng từng xuất hiện, quốc vương Hạ Triều năm đó từng có được nó nên mới có thể thống trị Hoa Quốc trong mấy ngàn năm.