Long Nguyệt cực kỳ nghiêm túc nói.
“Nhưng ngoài đám người Điền Văn, Ngụy Vinh Kỳ sẽ không ra trận thật sao? Chỉ một Ngụy Vinh Kỳ thôi đã có thể dễ dàng đánh bại tất cả chúng ta rồi”.
Tần Lương Ngọc lo lắng nói.
Anh em Điền Văn và Khổng Tề Thiên thì không cần nói nữa, họ đều là cao thủ Thiên Cảnh, Vạn Kiếm Cốc sẽ không cho phép họ lộ mặt.
Nhưng Ngụy Vinh Kỳ lại là một trường hợp đặc biệt, đầu tiên Ngụy Võ Hầu của nước Ngụy bị giết chết, nước Ngụy đã bị tổn thấy khá nặng, nếu hắn muốn lộ mặt trong trận chiến khí vận Thiên Khu lần này thì bên Vạn Cốc Kiếm cũng nể tình không nói gì nhiều.
Mặc dù Ngụy Vinh Kỳ không phải là cao thủ Thiên Cảnh nhưng dưới Thiên Cảnh, trong số các cậu chủ Chiến Quốc, hắn gần như là sự tồn tại vô địch.
“Tôi nghĩ ý của Long Vương là địa vị và thân phận của chúng ta mới có thể sánh ngang với mấy người gọi là cậu chủ kia, mà người ta đã vượt qua cấp bậc này của họ, khinh thường tranh đấu với đám vãn bối”.
Long Nguyệt vừa nói thế, mọi người đều sửng sốt.
Dù sao ai mà có thể ngờ mình lại được sánh ngang với bốn cậu chủ Chiến Quốc.
“Long Vương và cô Khương đang làm quen với môi trường ở ngoài lãnh thổ, chuyện hôm nay chẳng phải do bà xử lý sao? Nói cách khác bà và tôi đã có tư cách đối kháng với đám người Điền Văn rồi”.
Long Nguyệt cực kỳ tự tin nói.
Mấy lời này của Long Nguyệt càng khiến mấy người Tần Lương Ngọc kinh ngạc.
Đúng là từ đầu đến giờ Tiêu Chính Văn chưa từng lộ mặt, hơn nữa chưa từng để tâm đến anh em Điền Văn.
Ngược lại là Tần Lương Ngọc vẫn luôn đọ sức với đám người Điền Văn.
Theo lý Tần Lương Ngọc không có tư cách nói chuyện với anh em Điền Văn, nhưng bây giờ đúng là họ đã hơn hẳn anh em Điền Văn.
Đây đang ngầm nói cho mọi người biết từ nay về sau đối thủ chính của họ là cậu chủ Chiến Quốc, còn người có địa vị thấp hơn cậu chủ đã không có tư cách sánh ngang với họ rồi.
“Nói có lý, cậu Tiêu đang dùng hành động thực tế nói cho chúng ta biết mấy cậu chủ Chiến Quốc cũng chỉ có thế thôi”, Từ Huy Tổ gật đầu.
“Xem ra cậu Tiêu suy nghĩ còn xa hơn chúng ta nữa, cậu ấy đã xác định chặt chẽ mục tiêu lên người đám nhân vật tầm cỡ đứng sau kia rồi”.
Trần Huy Tổ nhíu mày trầm giọng nói.
“Vẫn nên chuẩn bị sẵn, đến thành Thiên Khu đi, đến lúc đó mọi người gặp thời cơ thì hành động là được”, Tần Lương Ngọc dặn dò mọi người.
Tin tức đến thành Thiên Khu truyền đi, tốc độ tu luyện của người điện Thần Long lại tăng lên gấp đôi.
Mấy đan dược và hoa Tử Tiêu mà Tiêu Chính Văn đem về trước đó gần như được phân phát trong một đêm.