Tiêu Chính Văn chầm chậm bước vào, ra hiệu cho đám người Trần Cương: “Xe ở bên ngoài, các cậu đi đi!”
“Anh Tiêu… Tôi…”
“Đừng phí lời nữa, mau đi đi!”
Tiêu Chính Văn khẽ cau mày, sau đó dùng ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn đám người đàn ông da trắng và gã đàn ông trung niên mặc lễ phục giáo hội.
“Mày là ai?”
Thira còn chưa kịp lên tiếng, thì một người thanh niên mặc vest hàng hiệu đã bước lên, nhìn Tiêu Chính Văn hết lượt này đến lượt khác.
Lúc này, đám lính đánh thuê trong quán rượu cũng lấy vũ khí ra.
Lời Thira nói lúc nãy đã khiến bọn họ không còn hy vọng gì nữa!
Những người này đa phần là muốn giết chết bọn họ.
Mà nguyên nhân đã không còn quan trọng nữa rồi!
“Tôi tên là Tiêu Chính Văn!”
Tiêu Chính Văn bình tĩnh đáp.
“Tiêu Chính Văn?”
Người thanh niên trẻ kia khẽ nhíu mày, hai mắt chợt sáng lên, kinh ngạc nói: “Mày là người đã giết Charlie sao?”
“Có thể coi là vậy, ai bảo hắn không ngoan ngoãn ở nhà, lại cứ thích ra ngoài gây chuyện, đương nhiên chỉ có con đường chết thôi!”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.
Vẻ mặt của người thanh niên chợt trở nên lạnh lùng, nhìn đám người Trần Cương ra khỏi quán rượu, khóe miệng khẽ nhếch lên, lộ ra vẻ giễu cợt: “Tiêu Chính Văn, vốn dĩ bọn tao đang muốn đi tìm mày, không ngờ mày lại tự tìm đến cửa, vậy thì không thể trách bọn tao được rồi!”
Thanh niên này tên là Jason - một trong số những người đại diện được gia tộc Asia Lanci cử tới lần này!
Các gia tộc chọn địa điểm hội nghị tại Memphis là bởi muốn tiện tay trừ khử hết toàn bộ lính đánh thuê ở nơi này và đổi thành người của bọn chúng!
Sau đó bày bố thiên la địa võng ở đây, bình tĩnh chờ đợi Tiêu Chính Văn đến.
Cho dù Hoa Quốc không cử Tiêu Chính Văn đến thì bọn chúng cũng sẽ ép buộc Hoa Quốc giao nộp Tiêu Chính Văn!
Chỉ là không ngờ được rằng Tiêu Chính Văn lại tới Memphis cùng bọn chúng, hơn nữa còn ở trong cùng một quán rượu.
Những người còn lại rõ ràng đã mất đi giá trị, thậm chí Jason còn thả cho toàn bộ mấy người Trần Cương chạy thoát.