Trên thế giới này người có thể tùy ý điều động ý chiếu trời đất có thể đếm trên đầu ngón tay, mà bốn cậu chủ Chiến Quốc lại có khả năng này.
Hai người Điền Văn và Điền Khải đã từng thể hiện thủ pháp này trước mặt mọi người.
Ngoài họ ra, cả vùng ngoài lãnh thổ đã không tìm được người thứ ba.
“Hừ! Vậy sao?”, Tiêu Chính Văn chỉ hừ một tiếng, không hề để tâm đến hòa thượng Tanaka.
“Cho dù cậu là ai, hôm nay đều phải nợ máu trả bằng máu”, nói rồi hòa thượng Tanaka lại tung ra đòn tấn công.
Lần này thế tấn công của ông ta mạnh hơn trước đó, sấm sét dày đặc như mưa biến thành một trận sấm sét đánh xuống.
Lúc này ngay cả mỗi tấc đất dưới chân ông ta đều nổ tung vì sấm sét đầy trời này.
Tiêu Chính Văn chỉ lạnh nhạt khẽ cười, vừa vung tay chặn lại sấm sét vô tận đó vừa chậm rãi lùi ra khỏi phạm vi tấn công của hòa thượng Tanaka.
“Đường đường là cậu chủ Chiến Quốc, là đại diện của một nước, thế mà không dám đánh với tôi?”, hòa thượng Tanaka thấy Tiêu Chính Văn sắp thoát ra khỏi phạm vi khống chế của mình, không khỏi hét lên.
Nhưng Tiêu Chính Văn lười đáp lời ông ta chỉ tiếp tục lùi.
Mục đích đến đây hôm nay của anh là để giết thế tử và cậu chủ Chiến Quốc, còn hòa thượng Tanaka không nằm trong kế hoạch của Tiêu Chính Văn.
Thế nên Tiêu Chính Văn không ham chiến với ông ta mà càng lùi càng xa.
Bên biển Sao Trời đã sớm rơi vào tình thế hỗn loạn, không ít người đang bàn tán sôi nổi về chuyện này, đồng thời cũng đang lo lắng cho an nguy của bản thân.
Nhất là bên Thánh Giáo Đình đã không còn nhịn được nữa, dù sao thế tử nhà mình cũng đã bị ám sát.
Thế nên mọi người đều đang đợi khoảnh khắc hỗn chiến.
Khi mọi người cùng đề phòng lẫn nhau, một bóng đen đi vào trong biển Sao Trời, thoáng chốc đã biến mất.
Lúc này không ít người đều lộ vẻ lo lắng, biển Sao Trời rộng lớn nhường nào, người đồ đen đó xâm nhập vào biển Sao Trời nếu chỉ là chạy trốn thì còn yên ổn, nhưng nếu hắn lại giết thêm người, tấn công người xem xung quanh thì hậu quả…
Ngay khi mọi người đều cực kỳ lo lắng, chỉ có sắc mặt của Caseus hiện lên vẻ vui mừng.
Lúc này gã mặc áo giáp màu bạc, ngồi trên lưng ngựa, trong tay cầm thanh kiếm dài, sáng chói, nhìn từ xa thật giống như một vị thần giáng thế.
Khác với những người khác, ngay khi bóng dáng của Tiêu Chính Văn vừa biến mất trong biển Sao Trời, Caseus ngay lập tức bắt được khí tức của Tiêu Chính Văn.
Ngay sau đó, gã nhảy xuống ngựa, chạy thẳng theo khí tức khủng khiếp của Tiêu Chính Văn.
Trước đây, Caseus đã từng tiến vào biển Sao Trời, nhưng cho dù là vậy, gã cũng không hề có bất kì lợi thế nào!
Dù sao biển Sao Trời cũng quá rộng lớn, cho dù gã đi trước người khác một bước thì cũng chưa chắc đã tìm ra dấu vết khí tức của rồng trong biển Sao Trời.
Nhưng lúc này trên mặt gã lộ ra vẻ vui mừng. Lúc Tiêu Chính Văn lẻn vào trong biển Sao Trời, gã dường như cảm nhận được một luồng khí tức dao động mạnh mẽ.
Vì vậy, gã mới nóng lòng đuổi theo.