Với thực lực bây giờ của Võ Anh Hào thì còn chẳng dám đảm bảo bản thân có thể trở về toàn thây, mấy người Long Nguyệt đi thì không phải giống như tự nộp mạng hay sao?
“Không sai! Hành lang thời không mấy vạn năm mới xuất hiện một lần, đương nhiên không thể bỏ lỡ cơ hội này!”, Tiêu Chính Văn nói với vẻ mặt bình tĩnh.
“Anh Tiêu, xin đừng trách tôi nói thẳng! Cho dù là anh hay là tôi, tới hành lang thời không, có thể trở ra toàn thây hay không còn chưa nói trước được, bọn họ mà đi thì gần như chỉ còn đường chết!”
“Không phải là tôi coi thường anh Tiêu mà là bên trong hành lang thời không có quá nhiều biến số, cho dù là Nguỵ Tiên đỉnh cao thì cũng chỉ có thể quanh quẩn ở ngoài cửa mà thôi chứ không dám vào trong quá sâu!”
Võ Anh Hào nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Hành lang thời không còn có biệt danh là quê hương của Đại Thánh, cũng chính đây là nơi sinh ra Thánh Nhân và Đại Thánh, có thể thấy được đó là nơi nguy hiểm tới độ nào!
“Nếu như không rèn luyện thì lúc nào bọn họ mới có thể trưởng thành? Dù là điện Thần Long hay là thế tục thì đều không thể chỉ dựa vào sự bảo vệ của một mình tôi!”
“Vả lại, sớm muộn gì cũng tới ngày phải kết oán với Chư Thiên Thần Giới, đến lúc đó, nếu như thế tục không có thực lực mạnh mẽ thì chắc chắn sẽ bị Chư Thiên Thần Giới tiêu diệt!”
“Thay vì tới lúc đó nước mất nhà tan, chi bằng bây giờ mạo hiểm thử một lần!”, Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.
Thật ra với trình độ hiểu biết của Tiêu Chính Văn về hành lang thời không thì bảo vệ tính mạng của vài người chỉ là chuyện nhỏ.
Hơn nữa mấy người Long Nguyệt cũng cực kỳ có niềm tin vào Tiêu Chính Văn!
Chỉ cần là dưới sự chỉ dẫn của Tiêu Chính Văn, bọn họ căn bản không thể gặp nguy hiểm tới tính mạng!
Cho dù thật sự giống như Võ Anh Hào nói, vì thế tục, vì Hoa Quốc, bọn họ cũng sẽ không khước từ!
Võ Anh Hào thấy mấy người Long Nguyệt đều mang theo vẻ mặt bình thản thì cũng chỉ đành gật đầu nói: “Nếu đã như thế thì tôi cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là các vị nhất định phải thật cẩn thận mới được!”
Thật ra không phải Võ Anh Hào chưa từng nghĩ tới chuyện dẫn con cháu nhà họ Võ tới hành lang thời không, chỉ là khí thế và sự dũng cảm này không phải ai cũng có!
“Cho dù bọn họ chẳng thể đi hết cả chặng đường thì cũng có thể tìm ra được một số “cảng tránh gió” bên trong chặng đường này, hàng chục nghìn năm trở lại đây, cũng có không ít người dân Hoa Quốc xây dựng cứ điểm ở bên trong hành lang thời không!”
“Tôi tin rằng nể tình đồng bào, đối phương cũng sẽ không thấy chết không cứu!”, Võ Anh Hào trầm tư một lúc rồi lại lên tiếng.
“Ồ? Bên trong hành lang thời không còn có người của Hoa Quốc chúng ta ư?”, Long Hình nghi hoặc hỏi.