Trần Phong cầm kiếm lần lượt giết mấy âm binh cản đường, lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn.
So với lần trước ở âm phủ, lần này bọn họ không bị bất cứ thứ gì hạn chế, bất lợi duy nhất là Dạ Ma Thiên đã bị thương, một cách tay đã bị đánh nát bét.
Nhưng vết thương nhỏ này không là gì so với mất mạng.
Trần Phong nâng cảnh giới của mình lên mức đỉnh cao, một loạt tia sáng thần thánh xuất hiện sau lưng hắn.
Bọn họ vốn từ Chư Thiên Thần Giới tới địa cầu, công pháp vô cùng mạnh mẽ.
Hơn nữa lúc này ý chí chiến đấu của hắn vô cùng mạnh mẽ, vì vậy hắn đã phát huy hết sức mạnh của mình.
Đại tướng Dạ Xoa thấy vậy cầm xiên Thác Thiên, nghênh chiến với Trần Phong.
Trần Phong lúc này đã không còn là Trần Phong khi ở âm phủ nữa, thấy tướng quân Dạ Xoa lao về phía mình, Trần Phong quay đầu, giận dữ quát lớn: “Cút!”
Một chữ này như tiếng sét rung trời, khiến đại tướng Dạ Xoa bay lên không trung.
Trần Phong lúc này giống như một vị thần giáng thế, cả người tỏa ra uy lực, tay nắm chặt kiếm, vô cùng mạnh mẽ.
Dạ Ma Thiên và Thiên Tuyệt cũng xông lên với uy thế vô song, trấn uy tứ phương.
Ba người họ đồng thời bước lên không trung, ba luồng khí tức mạnh mẽ vây quanh Tiêu Chính Văn.
Mặc dù Dạ Ma Thiên bị thương nặng, nhưng gã vẫn có thể vung kiếm, chém Tiêu Chính Văn.
Nhát kiếm này có kiếm khí mạnh mẽ, mang theo uy lực vô song, như một vị thần.
Ba người họ từ ba hướng khác nhau cùng giết Tiêu Chính Văn, trong đầu họ chỉ có một suy nghĩ đó là một đòn giết chết Tiêu Chính Văn.
Chỉ cần giết được Tiêu Chính Văn thì mọi chuyện trước mắt sẽ kết thúc, cho dù bại trận thì cũng không đến mức chết thảm trong tay âm binh.
Bọn họ đã quá coi thường Tiêu Chính Văn. Thật ra khi Tiêu Chính Văn rời âm phủ đã đạt cảnh giới Chuẩn Thánh, nếu không, sẽ không coi thường Mã Vương Gia như vậy.
Càng không thể ra lệnh cho Phù Kiên phá hủy núi Mã Vương.
Tuy nhiên, Tiêu Chính Văn cần thêm một thời gian thích ứng nữa mới có thể dùng thân xác của mình để phát huy sức mạnh của cảnh giới Chuẩn Thánh.
Cơ thể hiện giờ của anh không thể chống chịu được sức mạnh đáng sợ của cảnh giới Chuẩn Thánh.
Sự chênh lệch giữa cảnh giới Chuẩn Thánh và Thiên Cảnh quá lớn, hai loại sức mạnh này thuộc về hai đẳng cấp hoàn toàn khác nhau.
Thiên Cảnh giống như địa cầu, còn Chuẩn Thánh giống như cả hệ ngân hà, cả về thể chết hay độ thuần chất thì đều có sự chênh lệch.
Cho dù vậy, Tiêu Chính Văn cũng đã nâng cao thực lực lên Thiên Cảnh cấp bảy trong nháy mắt.
Khi Tiêu Chính Văn nâng tay, một con rồng vàng bay vút lên.