Ý trong lời nói của Tiêu Chính Văn đã hết sức rõ ràng, không chỉ tỏ rõ lập trường với Tư Mã Tư mà còn tỏ rõ lòng với tất cả mọi người!
Nhà họ Khổng, nhà họ Nguỵ thì không cần phải nói nhiều, dù là nhà họ Võ, nhà họ Chu, nhà họ Tư Mã cũng buộc phải tuân thủ luật pháp trong thế tục, bất kể là ai, thậm chí ngay cả bản thân Tiêu Chính Văn cũng không được tự ý phá vỡ quyền lợi của pháp luật!
Những lời này của Tiêu Chính Văn vô cùng hùng hồn, những người đang có mặt lập tức hướng mắt nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
“Được! Tôi nhất định sẽ chuyển lời của anh Tiêu!”
Giọng điệu nói chuyện của Tư Mã Thuỵ với Tiêu Chính Văn lúc này cũng trở nên kính trọng dị thường.
“Còn không mau cút đi!”, Long Hình lạnh lùng gằn giọng.
“Vâng vâng vâng! Giờ tôi sẽ cút, giờ cút luôn đây!”
Tư Mã Thuỵ giống như bừng tỉnh giấc mộng, vội vàng ôm lấy cái xác của Tư Mã Nghê Thường rồi quay người bỏ chạy.
Lúc này, Thành Kế Hào nhướn mắt đánh giá hai người Long Hình và Long Nguyệt, trong lòng không biết phải nói sao!
Trước lúc đó, anh ta đã từng quan sát rất kỹ Tiêu Chính Văn, nhiều nhất chẳng qua chỉ có thực lực Nhân Vương cấp năm, thế nhưng lúc Long Hình và Long Nguyệt ra tay ban nãy, khí tức của cường giả ở cảnh giới Nhân Hoàng đã khiến cho anh ta vô cùng chấn động!
Nhìn vào mức độ cung kính của hai người Long Nguyệt và Long Hình dành cho Tiêu Chính Văn, hai người bọn họ có lẽ chỉ là đàn em của Tiêu Chính Văn mà thôi, một võ giả ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm mà lại dẫn theo hai vệ sĩ cùng ở cảnh giới Nhân Hoàng?
Đặc biệt là thái độ của Tiêu Chính Văn đối với nhà họ Tư Mã càng khiến cho Thành Kế Hào cảm thấy kinh ngạc!
Tư Mã Thị chiếm cứ vị trí số một trong số mấy hoàng tộc kia, những người khác nịnh bợ còn sợ không kịp nữa, mà Tiêu Chính Văn thì hay rồi, thẳng tay giết chết tay sai của Tư Mã Tư!
Dẫu sao bất luận bạn có bối cảnh và chỗ dựa lớn tới độ nào bên trong thế tục, thế nhưng thế tục dù gì cũng bị vứt bỏ mấy nghìn năm, thậm chí trước khi Tiêu Chính Văn phá vỡ điều cấm kỵ, khiến cho linh khí phục hồi, trong thế tục ngay tới một cao thủ ở cảnh giới Thiên Thần cũng cực kỳ hiếm gặp!
Nơi này căn bản không có khả năng so bì với vùng ngoài lãnh thổ cao thủ nhiều như nấm!
Thậm chí có thể nói, cách biệt giữa hai nơi rõ ràng là một trời một vực!
Thế nhưng Tiêu Chính Văn lại có một đòn dằn mặt rất táo tợn với gia tộc Tư Mã và các thế gia lớn khác ở vùng ngoài lãnh thổ!
Đây là khí phách ở độ nào?
Thậm chí lúc này, Thành Kế Hào còn thầm cảm nhận được một cỗ khí tức chỉ Đế Vương mới có ở trên người Tiêu Chính Văn, thậm chí có thể dùng cụm từ “coi thường chúng sinh” để hình dung.
Cũng chính vì như vậy, trong ánh mắt Thành Kế Hào nhìn về phía Tiêu Chính Văn cũng mang theo mấy phần nể sợ.
Tần Vũ đứng bên cạnh lại cực kỳ không hiểu, trong ấn tượng của anh ta, khí phách và hoài bão của Tiêu Chính Văn nào phải là thứ mà người bình thường có thể so bì nổi, mà hai người Tư Mã Thuỵ chỉ là nhân vật nhỏ mà thôi, đổi lại khi trước, Tiêu Chính Văn căn bản sẽ không ra tay giết hai người họ!