Chương 431: Nhà họ Khương làm loạn
Cả nhà họ Khương trở nên náo loạn.
Nhà họ Hàn ở tỉnh đã phái người đến Tu Hà, truyền tin sẽ nhắm vào nhà họ Khương!
Tin tức này vừa truyền ra, xôn xao cả Tu Hà.
Lúc này ánh mắt của mọi người đều tập trung vào nhà họ Khương.
Đắc tội với ai không đắc tội, lại đi đắc tội với nhà họ Hàn ở tỉnh, đây chẳng phải tương đương với việc tự tìm đường chết sao?
Lúc này, Tiêu Chính Văn đã đưa Khương Vy Nhan đến biệt viện nhà họ Khương.
Vừa bước vào cửa, bọn họ đã cảm nhận được bầu không khí nghiêm trọng trong sảnh lớn.
Sắc mặt của mọi người trong nhà họ khương đều u ám, vừa nhìn thấy Tiêu Chính Văn xuất hiện, liền đứng dậy mắng chửi:
“Tiêu Chính văn đáng chết! Mày gây ra họa lớn rồi! Sao mày lại đắc tội với nhà họ Hàn ở tỉnh chứ?”
“Tiêu Chính Văn! Mày làm loạn quá rồi đấy! Làm liên lụy cả nhà họ Khương rồi!”
“Tên khốn như mày không nên xuất hiện ở nhà họ khương! Tôi đề nghị trói hắn đưa đến nhà họ Hàn!”
Cả đám người nổi giận quát lớn.
Tiêu Chính Văn nhíu mày, từ những lời này, đại khái cũng đoán được ra điều gì đó.
Nhà họ Hàn ở tỉnh.
Thú vị đấy.
Lúc này, vẻ mặt của Khương Vy Nhan vô cùng lo lắng, nhìn về phía Khương Thái Xương ngồi trên ghế thái sư, hỏi: “Ông nội, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Khương Thái Xương lạnh lùng hừ một tiếng, chỉ tay về phía Tiêu Chính Văn, tức giận nói: “Cô hỏi xem cậu ta đã làm gì! Đắc tội với nhà họ Hàn ở tỉnh, đây chẳng phải là muốn giết cả nhà họ Khương sao?”
“Nhà họ Hàn ở tỉnh?”
Nghe vậy, Khương Vy Nhan sững sờ, nghiêm túc nhìn Tiêu Chính Văn, hỏi: “Chính Văn, đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao anh lại đắc tội với nhà họ Hàn ở tỉnh?”
Khương Vy Nhan cũng đã nghe nói về nhà họ Hàn ở tỉnh.
Đó là một trong những thế gia trong giới võ thuật ở tỉnh, đứng trong top năm, có sức ảnh hưởng cực lớn!
Đặc biệt, gia chủ Hàn Lôi Long nhà họ Hàn còn là một người vô cùng độc ác tàn nhẫn.
Có lần, Hàn Lôi Long này còn được lên tin tức, trong cuộc thi võ thuật cấp tỉnh, ông ta dẫn theo người của võ đường nhà họ Hàn, giành được ba hạng cao nhất.
Một gia tộc lớn như vậy, nhà họ Khương ở Tu Hà hoàn toàn không thể sánh ngang và đối đầu được.
Đắc tội với nhà họ Hàn, không khác gì tự tìm đường chết!
Vì vậy, Khương Vy Nhan vô cùng hoảng sợ.
Lúc này, Tiêu Chính Văn lại dửng dưng nói: “Lần trước, chuyện em bị người ta hãm hại ở công trường là do người của võ đường Thất Hổ ở Tu Hà làm, anh vô tình tiêu diệt cả võ đường này rồi, đường chủ võ đường Hạ Thất Hổ đó là đệ tử của gia chủ Hàn Lôi Long nhà họ Hàn”.
Giọng của Tiêu Chính Văn không lớn, nhưng vang khắp sảnh, đám người nhà họ Khương nghe thấy vậy đều sững sờ.
Võ đường Thất Hổ bị Tiêu Chính Văn tiêu diệt rồi?
Vậy thì Hạ Thất Hổ cũng bị Tiêu Chính Văn giết rồi sao?
Mọi người đều hít sâu một hơi!
Chuyện này… bọn họ không hề hay biết!
Võ đường Thất Hổ cũng có địa vị và nổi tiếng ở Tu Hà.
Đặc biệt, bọn họ còn nghe nói Hạ Thất Hổ này rất mạnh, có thực lực cấp binh vương gì đó!
Người như vậy mà lại bị Tiêu Chính Văn giết sao?
Thật kinh khủng!
“Lỗ mãng! Thật lỗ mãng!”
Khương Văn Kỳ đứng bật dậy, chỉ vào Tiêu Chính Văn, quát lớn: “Sao mày lại tiêu diệt võ đường Thất Hổ chứ? Tại sao lại giết Hạ Thất Hổ? Chỉ vì ông ta hãm hại Khương Vy Nhan sao? Mày có biết, mày làm vậy mang đến cho nhà họ Khương bao nhiêu nguy hiểm không hả?”
“Tiêu Chính Văn! Cậu thật liều lĩnh! Chỉ vì Khương Vy Nhan mà lật đổ võ đường Thất Hổ, còn giết Hạ Thất Hổ! Cậu làm vậy chính là đắc tội với nhà họ Hàn! Hàn Lôi Long là người thế nào chứ? Ông ta là người có thù tất báo, lòng dạ vô cùng độc ác!”
Khương Thái Xương cũng kích động đứng dậy, tức đến nỗi ho khan vài tiếng.
Theo đó, những người khác trong nhà họ Khương cũng thi nhau mắng chửi.
Mà Tiêu Chính Văn vẫn đứng yên, lạnh lùng liếc nhìn tất cả mọi người, nói: “Bất luận là ai, nếu dám động đến vợ tôi thì nhất định sẽ phải trả giá! Chỉ là nhà họ Hàn ở tỉnh thôi mà, không cần các người lo, tôi sẽ tự giải quyết!”
Nói xong, Tiêu Chính Văn quay người, kéo theo cả Khương Vy Nhan rời khỏi biệt viện nhà họ Khương.
Đám người nhà họ Khương trợn tròn mắt nhìn họ rời đi, tiếng mắng chửi vang lên bốn phía.
“Bố, bây giờ chúng ta nên làm gì? Người nhà họ Hàn đã nhắm vào nhà họ Khương chúng ta rồi”.
Khương Văn Kỳ tỏ vẻ lo lắng.
“Đúng đấy, lão gia, nhà họ Khương chúng ta phải làm sao bây giờ?”
“Trời ơi! Ông trời muốn giết nhà họ Khương này sao? Đều tại tên Tiêu Chính Văn kia, cậu ta đúng là đồ ngu xuẩn!”
“Tiêu Chính Văn đáng chết! Nếu cậu ta muốn chết thì để cậu ta chết một mình đi! Chúng ta nên lập tức thông báo chúng ta không có bất kỳ quan hệ gì đến Tiêu Chính Văn nữa!”
Mọi người bắt đầu trở nên xôn xao.
Cuối cùng, Khương Thái Xương gõ mạnh cây gậy vào nền gạch, lạnh lùng nói: “Được rồi! Đừng ồn ào nữa!”
Mọi người dần bình tĩnh lại, tất cả nhìn về phía Khương Thái Xương.
Khương Thái Xương suy nghĩ một lát, đáy mắt lóe lên một tia ớn lạnh, nói với Khương Văn Kỳ: “Văn Kỳ, con lập tức tổ chức họp báo gia tộc, thông báo với bên ngoài rằng nhà họ Khương chúng ta không có quan hệ gì với Tiêu Chính Văn! Ngoài ra, con hãy chuẩn bị quà cáp hậu hĩnh, đích thân đi xin lỗi người nhà họ Hàn! Để ông ta giơ cao đánh khẽ, đừng nhắm vào nhà họ Khương chúng ta!”
Khương Văn Kỳ sững sờ, do dự nói: “Bố, việc đầu tiên thì con có thể làm, còn việc phía sau, nếu con đi, người ta không đồng ý, bị giết ngay tại chỗ thì sao?”
“Vậy ai đi?”, Khương Thái Xương hỏi.
Khương Văn Kỳ nhíu mày, lập tức nhìn về phía Khương Học Bác, nói: “Bố, đương nhiên là phải để Học Bác đi rồi! Chú ấy là bố của Khương Vy Nhan, cũng là bố vợ của Tiêu Chính Văn, chú ấy đi xin lỗi, đúng là hợp lý nhất!”
“Cái gì? Bảo Học Bác nhà tôi đi sao? Khương Văn Kỳ, anh dựa vào đâu chứ? Học Bác nhà tôi sẽ không đi đâu!”
Khương Học Bác chưa kịp lên tiếng thì Từ Phân đã nói trước, chỉ vào Khương Văn Kỳ quát lớn.
Đây chẳng phải là mượn dao giết người sao?
“Em dâu, em không được nói vậy, Học Bác cũng là người nhà họ Khương, lúc này, chú ấy không ra mặt thì ai ra mặt đây? Hơn nữa, chuyện này đều là do thằng con rể tốt của các người gây ra đấy!”
Khương Văn Kỳ lạnh lùng nói, mắt hiện ra vẻ hung dữ.
“Đúng! Nhà các người phải đi!”
“Văn Kỳ nói đúng! Tiêu Chính Văn là con rể của các người, các người đi xin lỗi là hợp lý nhất!”
“Lão gia, để nhà Khương Học Bác đi đi!”
Đối mặt với ý kiến của mọi người, sắc mặt Khương Thái Xương u ám, sau đó nhìn Khương Học Bác bằng ánh mắt lạnh lùng, nói: “Học Bác, lần này… con đi đi!’
Nói xong, Khương Thái Xương dựng dậy rời đi.
Không cho Khương Học Bác cơ hội mở miệng.
“Lão gia, lão gia, không thể được… Đây chẳng phải là bảo Học Bác đi chết sao…”, Từ Phân khóc lóc.
Đám người nhà họ Khương chỉ lạnh lùng liếc nhìn bọn họ, sau đó phất áo rời đi.
Khương Học Bác bất lực đứng yên tại chỗ, lắc đầu thở dài, kéo Từ Phân nói: “Về thôi, chuẩn bị quà”.
Chuyện đã đến nước này, cũng không còn cách nào khác nữa.
Khương Học Bác đương nhiên hiểu được suy nghĩ của Khương Văn Kỳ, cũng nhìn ra được trong lòng bố, anh cả mãi mãi quan trọng hơn mình.
Bên phía Ngưu Mãng.
Lúc này, ông ta đang ở trong khách sạn sang trọng nhất ở Tu Hà.
Trong phòng tổng thống, năm người đẹp nóng bỏng đang ngâm mình trong bể bơi ngoài ban công cùng Ngưu Mãng, ôm nhau quấn quýt vô cùng thân mật.
Xung quanh dãy phòng còn có một vài đệ tử đang đánh bài.