Quan trọng nhất là khi người đứng đầu của gia tộc kia khiêu chiến Abe Seimei thì ông ta đã đạt cảnh giới Thiên Cảnh cấp một đỉnh cao.
Đã như vậy mà ông ta vẫn không thể đánh quá mười chiêu với Abe Seimei.
Có thể nói, trận chiến ấy đã khiến cả âm phủ phải kinh hãi, từ đó về sau, không còn ai dám đơn độc khiêu chiến Abe Seimei nữa, đến cả mười cao thủ hàng đầu cũng không ai dám hó hé gì!
Hôm nay, Tiêu Chính Văn một lần nữa đề nghị khiêu chiến với Abe Seimei, không nói cũng biết âm phủ sẽ dậy sóng tới chừng nào!
“Tiêu Chính Văn tôi luôn làm chuyện quang minh lỗi lạc, chẳng có gì phải giấu giếm hết!”, ngược lại, Tiêu Chính Văn lại không buồn quan tâm.
Dù sao đây cũng là âm phủ, anh vốn chẳng kiêng dè gì, cứ cho là trời âm phủ có sập đi nữa thì cũng chả liên quan gì đến anh.
Huống hồ, mục đích ban đầu khi anh đến âm phủ vốn là để càn quét khắp cõi nơi này!
“Nhân tiện phát luôn giúp tôi thư khiêu chiến với mấy thế lực khác nữa nhé!”
Tiêu Chính Văn nói tiếp.
Cái gì?
Lúc này, Diệp Thiên Thuận đã rối não lắm rồi!
Khiêu chiến Abe Seimei thì thôi cũng đành, sao còn tính khiêu chiến luôn cả cao thủ trên cơ ông ta luôn hả?
Trận chiến với Abe Seimei còn chưa bắt đầu mà đã lo chuyện phát thư khiêu chiến cho mấy bên khác luôn rồi à?
Chẳng lẽ lòng tin của Tiêu Chính Văn thật sự lớn đến vậy sao?
“Cậu Tiêu à, nếu tôi có gì không phải thì cậu bỏ qua cho…”
Chấn Bắc Vương lau mồ hôi lạnh trên trán, bước lên trước.
Tuy ông ta cũng hiểu rõ thực lực của Tiêu Chính Văn cực kỳ kinh khủng, hơn nữa anh cũng là một cao thủ cảnh giới Thiên Cảnh, nhưng vấn đề là vẫn chưa bắt đầu đánh nhau với Abe Seimei mà đã phát thư khiêu chiến thì có khác gì tự chuốc họa vào thân không có chứ!
Mấu chốt ở chỗ, điện U Minh nay đã quy thuận dưới trướng Tiêu Chính Văn, lỡ đâu anh đánh không lại người ta, chạy trốn khỏi âm phủ, vậy ông ta và điện U Minh chắc chắn sẽ gặp nguy!
“Tôi hiểu ý của ông, đã làm người thì đôi khi phải tự tin vào khả năng của mình! Như tục ngữ đã nói: Lúc hoa cúc của ta nở rộ là các loài hoa khác đều héo úa!”
Tiêu Chính Văn chắp tay đứng đó, giờ phút này, anh tựa như một thiên thần tuyệt đỉnh trên cao!
Tầm nhìn trải rộng khắp chốn, dù là thế gian vạn vật, tất cả đều nguyện cúi đầu thần phục!
Tuy Chấn Bắc Vương vẫn thấy âu lo nhưng Tiêu Chính Văn đã nói đến thế rồi, ông ta cũng không nên phản bác thêm gì, vì vậy thư khiêu chiến của Tiêu Chính Văn được phát ra ngay lập tức.
Gần như chỉ trong một đêm, thế lực ở khắp mọi nơi đều biết được tin Tiêu Chính Văn sắp hẹn Abe Seimei chiến đấu một trận, nhất thời, khắp nơi đều khiếp sợ!