Thay vì nói Tiêu Chính Văn bị đánh vào trong địa ngục thì chi bằng nói bị đánh vào trong một không gian khác!
Thế nhưng thực lực của Lý Chính Đạo căn bản không đủ để cứu được Tiêu Chính Văn, chỉ có thể trơ mắt nhìn cánh cửa lớn đen ngòm kia từ từ đóng lại, không thôi tiếc thương cho Tiêu Chính Văn!
Những võ giả khác trong thánh vực cũng đồng loạt đổ mồ hôi lạnh, ban nãy Tiêu Chính Văn trông anh dũng tới độ nào?
Nhưng dù là vậy thì cũng bị đánh cho không còn sức để đáp trả chỉ trong nháy mắt!
Vào khoảnh khắc mấy người ông Đồng đang chế nhạo Tiêu Chính Văn, chỉ có Thiên Hành là nhìn về phía cánh cửa không gian sắp sửa đóng lại kia với sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng như đang suy tư điều gì đó!
Trong số mọi người, chỉ có thực lực của ông ta là mạnh nhất, cảnh giới cũng là cao nhất!
Mà vào lúc khối cầu ánh sáng màu trắng kia sắp sửa bị ngăn cách vĩnh viễn bên trong cánh cửa lớn màu đen, Thiên Hành lại cảm nhận được một luồng khí tức không hề bình thường!
Theo lý mà nói, với biểu hiện ban đầu của Tiêu Chính Văn, cậu ta không thể không có chút sức đánh trả nào, thế nhưng ban nãy, Tiêu Chính Văn lại thật sự không hề chống trả dù chỉ một chút!
“Gừ!”
Vào lúc Thiên Hành đang hoài nghi, một tiếng rồng ngâm kinh thiên động địa cứ thế truyền tới!
Quả nhiên!
Không để cho mọi người hoàn hồn trở lại, chỉ thấy khối cầu trắng đó đột nhiên chia năm sẻ bảy, một người đàn ông giống như thiên thần giáng thế sải những bước chân kiên định tiến ra phía trước!
“Rắc!”
Vào lúc Tiêu Chính Văn bước ra khỏi cánh cửa lớn màu đen, một tiếng vang cực kỳ rõ nét cũng truyền tới.
Ngay sau đó, cánh cửa kia đột nhiên vỡ nát vụn giống như thuỷ tinh!
Vô số mảnh vỡ đồng loạt rơi từ trên cao xuống dưới.
Thế nhưng kỳ lạ là những mảnh vỡ đó lại biến mất tăm chỉ trong nháy mắt trước khi kịp chạm tới mặt đất!
“Người nên xuống địa ngục đền tội chính là mấy người!”
Tiêu Chính Văn vô cùng lạnh lùng, mái tóc dài tung bay trong gió, hình thái cực âm dương dưới chân đang điên cuồng chuyển động, mà sau lưng và hai bên người anh đều có rồng dài cả trăm mét đang uốn lượn!
Đúng vào lúc này, hai luồng khí tức cường đại đồng thời bộc phát, giống như hai mũi tên sắc nhọn bay lạc hướng lao thẳng về phía mấy người Chu Thuỵ Chân.
“Hử?”