Thiên Tử đương nhiên hiểu rõ không phải năm đại danh sơn đang trưng cầu ý kiến của mình, mà chỉ là đang thông báo cho Thiên Tử một tiếng mà thôi.
Bất luận Thiên Tử có phê chuẩn hay không, hai người bọn họ vẫn sẽ trở thành người đưa tin liên lạc của cường giả ngoài lãnh thổ.
Hôm nay ông Chu đột nhiên ghé thăm, nhất định là có chuyện lớn gì sắp xảy ra.
Ngay sau đó, Chu Tử Dương sải bước tiến vào trong chính điện của Thiên Tử Các, khẽ chắp tay nói với Thiên Tử: “Chu Tử Dương tham kiến Thiên Tử!”
Tần Vũ đứng sau màn che, khẽ nghiến răng khi thấy Chu Tử Dương còn chẳng buồn quỳ bái.
Mấy người trong võ tông này bây giờ ngày càng không có phép tắc rồi!
Bất luận Chu Tử Dương có thân phận gì, gặp mặt Thiên Tử thì vẫn nên thăm hỏi sức khoẻ.
Mà ông ta thì hay rồi, chỉ chắp tay cho qua chuyện?
“Anh Tần, đừng kích động!”
Tiêu Chính Văn khẽ đặt tay lên bả vai của Tần Vũ, nhỏ giọng nói.
Tần Vũ lạnh lùng trừng mắt nhìn Chu Tử Dương, lúc này mới miễn cưỡng kiềm chế được lửa giận trong lòng.
“Hôm nay ông Chu tới đây, hẳn là có chuyện lớn gì muốn bàn bạc với tôi phải không?”
Thiên Tử khẽ cười lên tiếng.
Chu Tử Dương thấy trên mặt Thiên Tử không có vẻ tức giận thì đắc ý cười nói: “Thiên Tử, tôi nhận được thông báo của cường giả vùng ngoài lãnh thổ, sau mười ngày nữa sẽ tổ chức cuộc đấu ở cách Long Kinh tám mươi cây số về phía Bắc!”
Cái gì?
Không chỉ có Tần Vũ và Tiêu Chính Văn kinh ngạc mà ngay cả Thiên Tử cũng ngẩn ra trong phút chốc.
Cuộc thi đấu của cường giả vùng ngoài lãnh thổ, nói trắng ra chính là quyết chiến sinh tử của cường giả ở cảnh giới Thiên Thần hai sao, thậm chí là cảnh giới Thiên Thần bốn sao!
Trước kia, nếu như cường giả vùng ngoài lãnh thổ trở về thì các nước đều sẽ lựa chọn một nơi tương đối vắng vẻ để làm đấu trường, tránh việc làm bị thương người vô tội.
Mà lần này, địa điểm của cuộc thi đấu lại được lựa chọn ở cách Long Kinh tám mươi cây số?
Chỉ riêng dư âm của trận quyết chiến sinh tử giữa cường giả ở cảnh giới Thiên Thần đã có thể huỷ diệt cả Long Kinh chỉ trong thoáng chốc!
Hàng nghìn hàng vạn người dân Hoa Quốc ở Long Kinh không phải đều sẽ lâm vào cảnh khốn khổ lầm than hay sao?
“Ông Chu, người dân sống ở Long Kinh nhiều như vậy, hơn nữa, tám mươi cây số hình như hơi gần quá nhỉ? Dù cuộc đấu quyết định sẽ tổ chức tại Hoa Quốc thì cũng nên tới vùng núi mới phải, có phải thành phố nhộn nhịp không nên…”
Thiên Tử vẫn chưa nói hết câu, ông Chu đã khẽ lắc đầu, thẳng thừng ngắt lời: “Thiên Tử, đây là ý của tiền bối Từ Thiên Thuật, không được thay đổi, hơn nữa, cuộc đấu lần này, Hoa Quốc chúng ta nắm chắc phần thắng!”
“Tiền bối Từ Thiên Thuật còn nhờ tôi chuyển một câu tới Thiên Tử, tương lai của Hoa Quốc rất xán lạn, mong Thiên Tử đừng suy nghĩ nhiều, sau trận chiến này, Hoa Quốc sẽ giống như rồng lớn vươn mình, đứng trên đỉnh cao của thế giới!”