Hai mắt Tần Vũ phát sáng lấp lánh, còn vui sướng hơn khi mình đột phá gấp vạn lần!
Ông cụ Quý và mọi người trong nhà họ Quý đều vô cùng xấu hổ đứng ngây người tại chỗ, vừa nãy là ai nói rằng Tiêu Chính Văn không thể đột phá?
Ai nói anh sẽ nổ tan xác rồi chết?
Lúc này, Tiêu Chính Văn không chỉ đột phá cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, còn một bước tiến vào cảnh giới Nhân Vương!
Tiêu Chính Văn nổ tan xác mà chết sao?
Làm gì có!
"Sợ là trong võ tông, sắp xảy ra chuyện lớn!"
Ông cụ Quý tự lẩm bẩm.
Đầu tiên không nói tới việc cảnh giới Nhân Vương đã là bất khả chiến bại trong giới thế tục ngày nay, mà đến cả năm đại danh sơn cũng phải cúi đầu trước Tiêu Chính Văn!
Chuyện Tiêu Chính Văn phá vỡ quy tắc ngàn năm cũng đủ khiến thiên hạ chấn động!
Chuyện từ cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao lên thẳng cảnh giới Nhân Vương, nhất định sẽ khiến vô số người bắt chước.
Nhưng có mấy ai chịu được nguy hiểm như vậy?
Có thể tưởng tượng, không bao lâu nữa Tiêu Chính Văn sẽ trở thành kiểu mẫu trong võ tông!
Sẽ là một ngôi sao mới từ từ mọc lên của võ tông Hoa Quốc!
"Không ngờ, chúng ta đều đánh giá thấp cậu ấy!"
Ông cụ Quý thở dài bất lực!
Một người có thể bất chấp cả quy tắc ngàn đời, thì còn có gì mà cậu ta không làm được nữa?
Nếu ngay từ đầu, cụ ta không để mặc Quý Sương Nhi châm biếm Tiêu Chính Văn thì hôm nay nhà họ Quý đã kết thân được với một cao thủ cảnh giới Nhân Vương rồi!
Lúc này, người chấn động nhất không ai khác chính là Kiếm Tiên Thiên Sơn!
Cho dù thế nào cụ ta cũng không ngờ tới Tiêu Chính Văn sẽ đột phá khi sắp lâm trận, mà còn một bước đột phá cảnh giới ngang hàng với mình!
Hơn nữa, bởi vì trận sấm sét vừa rồi, Thiên Song Kiếm Trận của cụ ta cũng bị phá vỡ, tiếp theo phải chiến đấu như thế nào?
Vừa nãy Tiêu Chính Văn chỉ có cảnh giới Thiên Thần cấp bốn sao, đã bất phân thắng bại với cụ ta.
Bây giờ, Tiêu Chính Văn đã bước lên hai tầng cảnh giới, thắng bại đã không cần nói nữa rồi!
Trước mặt Tiêu Chính Văn, lúc này cụ ta không khác gì một con kiến!
Nghĩ đến đây, sắc mặt của Kiếm Tiên Thiên Sơn cũng trở nên khó coi.
Cụ ta trốn không được, không trốn cũng không xong!
Trốn, mặt mũi của Thiên Sơn sẽ vứt ở đâu?
Không trốn?
Đánh không nổi!