Lúc này, Ngô Hổ Hải thấy Tiêu Chính Văn đi tới, vội vàng quỳ xuống đất dập đầu nói lớn: “Vua Bắc Lương, cầu xin cậu rộng lượng, tôi sai rồi, tất cả đều là lỗi của tôi, không liên quan gì tới nhà họ Ngô hết. Mong vua Bắc Lương hãy tha cho nhà họ Ngô, trừng phạt một mình tôi! Tôi cam tâm chịu xử bắn, cầu xin vua Bắc Lương nương tay tha cho nhà họ Ngô!”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng liếc Ngô Hổ Hải đang cầu xin tha thứ, anh lấy súng bắn hai phát vào ông ta khiến ông ta chết tức tưởi tại chỗ!
Sau đó, Tiêu Chính Văn cất súng đi, nói với toàn thể mọi người: “Ngô Hổ Hải là kẻ phản quốc, cấu kết với ba nước khác mưu đồ phản nghịch! Bây giờ đã bị bản soái xử bắn! Những người còn lại trong nhà họ Ngô đều bắt hết lại, giam giữ nghiêm ngặt! Tuyệt đối không nhân nhượng!”
“Vâng!”
Long Nhất trả lời!
Tiêu Chính Văn nhanh chóng lên xe xe jeep quay trở về Tây Thục.
Lúc này, trước cửa khách sạn.
Đám người Lý Cao Thành, Đồng Chấn Hải và Chu Diệu Sinh đang cung kính chờ đợi.
Đêm nay xảy ra chuyện lớn như vậy bọn họ sao có thể không nghe thấy.
Một chút nữa, chỉ một chút thôi là xảy ra cuộc chiến tranh giữa Nam Thục và ba quốc gia!
Nhìn thấy Tiêu Chính Văn trở về, bọn họ lập tức thở phào nhẹ nhõm!
Lý Cao Thành vội vàng xông lên trước, đứng nghiêm chào nói: “Mạt tướng Lý Cao Thành, dẫn đầu ba trăm nghìn chiến sĩ Tây Thục nghe theo chỉ thị của chủ soái Tiêu bất cứ lúc nào!”
Tiêu Chính Văn nhìn Lý Cao Thành, nhíu mày nói: “Lùi xuống đi”.
“Vâng!”
Lý Cao Thành trả lời, quay người định rời đi.
Nhưng Long Nhất đột nhiên lái xe tới, vội vã xuống xe hét lớn: “Chủ soái! Tình hình quân sự khẩn cấp!”
Tiêu Chính Văn nhíu mày quay người hỏi Long Nhất: “Chuyện gì?”
Long Nhất liếc đám người Lý Cao Thành, nói với Tiêu Chính Văn: “Chủ soái, vừa nãy tôi nhận được mật báo, Quân Vương nước Nhạn Long đột nhiên kết tập ba trăm nghìn quân chuẩn bị mở cuộc tấn công vào biên giới Nam Thục!”
Nghe thấy tin này, Tiêu Chính Văn lập tức nổi giận!
Gần như trong nháy mắt, anh đưa ra quyết định, lạnh lùng nói: “Lập tức phát video của Richardson công bố lên diễn đàn quốc tế, nghiêm khắc cảnh cáo nước Nhạn Long, nếu dám vượt biên, một trăm nghìn quân Phá Long Bắc Lương của bản soái ở Nam Thục sẽ đánh vào thủ đô của nước Nhạn Long!”
“Rõ!”
Long Nhất đứng nghiêm, nhanh chóng gọi điện thoại cho tổng bộ phòng chỉ huy quân đội Bắc Lương, cao giọng nói: “Lập tức phát video được mã hóa lên diễn đàn quốc tế! Vạch trần hành vi phạm tội của nước Nhạn Long!”
Trong Sở chỉ huy quân đội Bắc Lương, một nhóm tướng quân đang bận rộn không ngừng!
Hoa Hồng Đỏ nhận điện thoại xong, cũng tức tốc đi làm nhiệm vụ!
Một video được đăng tải và lan truyền trên các diễn đàn lớn của quốc tế với tốc độ chóng mặt!
Nội dung của video là kế hoạch mưu tính từ trước của quân đội nước Nhạn Long được hé lộ đầy đủ và rõ ràng!
Phản ứng của quốc tế rất dữ dội!
Nhưng các nước phương Tây và Hiệp hội cấp cao chín nước đứng đầu là Mễ Quốc lại làm ngơ, công khai ủng hộ nước Nhạn Long khiêu chiến Hoa Quốc, nói rằng chuyện này Hoa Quốc xử lý không đúng, Hoa Quốc nên xin lỗi và bồi thường cho Nhạn Long!
Thậm chí, Mễ Quốc còn ủy quyền cho nhóm tác chiến trên không và trên biển ở Thái Bình Dương và các căn cứ quân đội xung quanh khẩn trương vận chuyển số lượng lớn vật tư và trang thiết bị chiến đấu cho nước Nhạn Long ngay trong đêm!
Hiệp hội cấp cao chín nước còn thông đồng công bố mười mấy video ủng hộ Nhạn Long phản công tự vệ, thao túng bình luận của quốc tế, hoàn toàn phớt lờ tính xác thực của sự việc!
Lúc này!
Tại Long Kinh, trong Thiên Tử Các, Thiên Tử hết sức phẫn nộ!
Thiên Tử mở cuộc họp quân đội khẩn cấp!
Phòng họp của Sở chỉ huy quân đội Hoa Quốc chật kín các tướng quân và lãnh đạo cấp cao của chiến bộ Hoa Quốc, còn có bảy ông cụ lão làng của Hoa Quốc!
Thiên Tử đứng chính giữa, vẻ mặt tức giận phẫn nộ đấm mạnh lên mặt bàn, nói: “Mễ Quốc dẫn đầu các nước khác, Hiệp hội cấp cao chín nước và nước Nhạn Long ức hiếp người quá đáng! Bọn chúng dám thao túng dư luận, đổi trắng thay đen, kết bè kéo phái, rắp tâm gây ra cuộc chiến tranh giữa Hoa Quốc và Nhạn Long! Chuyện này tôi đã quyết định rồi!”
“Long Các nghe lệnh, lập tức liên lạc với Hắc Long của chiến khu Nam Lĩnh, bảo ông ta điều một trăm nghìn quân Hắc Long, tập hợp với một trăm nghìn quân Bắc Lương của Tiêu Chính Văn ở Nam Thục đối phó với Nhạn Long!”
“Một khi Nhạn Long vượt khỏi đường biên giới mà Nhị Đại Thiên Tử đã từng vạch ra thì lập tức khai chiến!”
“Rõ!”
Giang Vạn Long đứng dậy trả lời, nhanh chóng đi sắp xếp!
Sau đó, Thiên Tử tức giận nói: “Đại sứ Vương, mau dùng tư cách là người phát ngôn ngoại giao của Hoa Quốc, cảnh cáo Mễ Quốc, Hiệp hội cấp cao chín nước và các nước khác nghiêm khắc lên án, nêu rõ thái độ của Hoa Quốc chúng ta! Bằng mọi giá phải bảo vệ Hoa Quốc! Nếu các nước muốn mượn cơ hội này khiêu chiến với Hoa Quốc để đạt được mục đích bí mật nào đó, vậy thì hàng triệu quân đội của Hoa Quốc sẽ chơi đến cùng!”
Vương Lận đứng dậy, cấp tốc nhận lệnh!
Không lâu sau, Sở chỉ huy tác chiến chiến khu Nam Lĩnh nhận được điều lệnh khẩn cấp của Long Kinh!
Hắc Long ra quyết định ngay lập tức, điều động một trăm nghìn quân Hắc Long đi ngay trong đêm tới Nam Thục, tập hợp với một trăm nghìn quân Bắc Lương của Tiêu Chính Văn!
Cùng lúc đó, bên phía Tiêu Chính Văn cùng đang tiến hành bàn bạc việc quân với đám người Lý Cao Thành và bộ chỉ huy tác chiến của Sở chỉ huy quân đội Nam Thục.
Cả Nhạn Long có tổng cộng ba trăm nghìn quân hành động nhanh nhẹn, trong vòng hai tiếng đồng hồ đã tập kết xong, hiện giờ chỉ còn cách biên giới của Hoa Quốc khoảng hai mươi kilomet nữa!
Tốc độ điều binh như vậy không giống với phản ứng tạm thời, mà càng giống như đã có mưu tính từ trước!
Hơn nữa, lúc này nước Nhạn Long còn nhận được sự ủng hộ của các nước phương Tây và Mễ Quốc, đồng thời còn có số lượng lớn vũ khí chiến tranh của Mễ Quốc cung ứng!
Tiêu Chính Văn nhìn bản đồ tiếp giáp giữa Thục Địa và Nhạn Long, nhíu chặt mày, toát lên ý chí chiến đấu ngút trời!
Đúng lúc này, Long Nhất chạy vào nói: “Chủ soái! Nhạn Long đã tập hợp xong đội quân, còn cách biên giới hai mươi kilomet!”
“Quân Hắc Long tới đâu rồi?”, Tiêu Chính Văn hỏi.
Long Nhất trả lời: “Theo như báo cáo của quân đội Hắc Long, bọn họ còn cách Nam Thục khoảng hai trăm kilomet! Đang ở Nam Long Lĩnh! Nếu tới đây chỉ e là phải mất hơn một tiếng nữa!”
Tiêu Chính Văn nghe xong, nhíu mày nhìn bản đồ, xác nhận vị trí của Nam Long Lĩnh!
Sau đó, anh cầm điện thoại lên gọi vào sở chỉ huy tác chiến của mười nghìn chiến sĩ hành quân cấp tốc, liên hệ với Hắc Long nghiêm giọng nói: “Hắc Long, ông mau chóng chia một trăm nghìn quân của ông ra làm hai nhánh, năm mươi nghìn quân gấp rút tiếp viện ở Nam Thục, năm mươi nghìn quân từ Nam Long Lĩnh đi vòng lên phía Bắc, vượt sông và núi, từ nơi hiểm yếu ở Long Khẩu cắt đứt hậu phương của ba trăm nghìn quân Nhạn Long, khiến lòng quân tán loạn!”