Thậm chí lúc Hạo Thiên quyết chiến với Tả Phượng Kiều năm đó, hắn cũng từng đích thân tới, chỉ là lúc đó hắn không ra tay tương trợ Tả Phượng Kiều nên không một ai biết mà thôi!
Thế nhưng cảnh giới của người này lại cao tới ngưỡng đáng sợ, đã đạt tới cảnh giới Thiên Cảnh cấp bốn từ mấy trăm năm trước, hiện tại mấy trăm năm trôi qua rồi, hắn có cảnh giới gì gần như không một ai biết!
Cộng thêm thế lực bên phía Sở Giang Vương và các bộ Âm Tư, có thể nói Tiêu Chính Văn căn bản không thể trở mình rồi!
“Theo như cách nói của gia chủ Trần, trận chiến này tôi chắc chắn chỉ còn đường chết phải không?”, Tiêu Chính Văn nhấp một ngụm rượu nhỏ, bình thản cười nói.
“Mặc dù nói là như thế, thế nhưng cũng không phải là không có cách!”
Trần Thiên Nam khẽ cười nói.
Lời này vừa mới thốt ra, Trần Doanh không khỏi nhíu mày.
Với sự hiểu biết của cô ta về Trần Thiên Nam, nhà họ Trần ở âm phủ căn bản không có năng lực can dự tới chuyện này chứ đừng nói là hoà giải từ bên trong!
Dựa theo phong cách làm việc trước giờ của Trần Thiên Nam, chắc hẳn sau khi ông ta nói rõ quan hệ lợi hại cho Tiêu Chính Văn nghe thì sẽ hạ lệnh đuổi khách với anh mới phải!
Thế nhưng hành động của Trần Thiên Nam lại khiến cho Trần Doanh thấy hơi khó hiểu, cũng chính vì vậy mà Trần Doanh mới cảm thấy hoài nghi ông ta!
“Nếu như nhà họ Trần chúng tôi đã đứng về phía cậu Tiêu thì đương nhiên cũng đã có tính toán đâu ra đó rồi!”, Trần Thiên Nam khẽ cười nói.
“Xin hãy nói rõ hơn!”, Tiêu Chính Văn không chút biến sắc nói.
“Cậu Tiêu, xin đi theo tôi!”
Nói xong, Trần Thiên Nam đứng dậy dẫn Tiêu Chính Văn ra khỏi phòng khách.
Trần Doanh nhíu mày, cuối cùng vẫn chọn đi theo.
Mặc dù Trần Thiên Nam vẫn chưa nói rõ, thế nhưng với tình thế hiện tại thì bắt đầu từ khoảnh khắc Tiêu Chính Văn đặt chân vào âm phủ thì đừng mơ có thể trở về vùng ngoài lãnh thổ được nữa!
Chính vì như vậy nên Trần Huy Tổ mới sử dụng quan hệ của nhà họ Trần ở bên phía âm phủ.
Sau khi rời khỏi phòng khách, Trần Thiên Nam đưa Tiêu Chính Văn lên một chiếc xe ngựa, mà bản thân ông ta và hai người Trần Thành lại lên một chiếc xe ngựa khác.
Đợi tới khi ngồi vào trong xe ngựa rồi, Trần Thành mới nói với Trần Thiên Nam với vẻ không hiểu: “Bố, nhà họ Trần chúng ta nên giúp hắn sao?”
“Dù là thập điện Diêm Vương hay là Âm Tư thì nhà họ Trần chúng ta đều không thể tuỳ tiện chọc tới, vì một tên Tiêu Chính Văn mà rước hoạ vào thân thì không đáng chút nào!”